- Cậu có muốn đi câu cá không? - Dokyeom hỏi Seungkwan khi cậu nhóc đang ngồi thơ thẩn ở ngoài vườn.
Chẳng qua là mấy hôm nay, Vernon vào thành phố có việc nên chẳng có ai chơi với cậu cả. Cậu cũng mướn đi theo nhưng Vernon chỉ mỉm cười lắc đầu với lý do không thể chính đáng hơn "Cậu ham chơi như vậy, kiểu gì cũng lạc. Khoan nói, cậu đừng quên cậu lạc tới đây đấy, tôi không rảnh đi tìm cậu đâu. Ở nhà và chơi với Boo đi."
- Đồ đáng ghét. - Càng nghĩ tới tên đó, Seungkwang bực mình lẩm bẩm.
- Cậu nói cái gì? - Dokyeom hỏi lại lần nữa. Thật lòng có ý tốt vậy mà bị chửi là đáng ghét.
- A, xin lỗi. Anh ở đây lúc nào vậy?
- Một lúc rồi. Tôi hỏi cậu có muốn đi câu cá không? - Dokyeom nhắc lại một lần nữa với nụ cười tỏa sáng như quảng cáo kem đánh răng. - Để thay đổi không khí.
- Chúng ta đi luôn chứ. - Một lời đề nghị không thể hấp dẫn hơn đối với Seungkwan ham chơi.
Hồ nước nằm giữa rừng. Cả một hồ nước rịm màu xanh, anh ánh những tia bạc trắng do vệt nắng chiếu vào. Cảnh sắc thiên nhiên đẹp, mặt hồ phẳng lặng cộng thêm một ngày thời tiết tốt như hôm nay thì dù không câu được con cá nào cũng khiến người ta cảm thấy mãn nguyện phần nào. Nhưng Seungkwan thì khác. Cậu không thể ngồi yên đợi cá tới mà miệng lúc nào cũng liến thoáng chuyện trên giời dưới bể, từ chuyện Mingyu bị người trong mộng đá cho tới chuyện cậu tè dầm hồi nhỏ.
- Tại sao cá không tới? - Cuối cùng, Seungkwan cũng trở về nhiệm vụ chính của chuyến đi này.
- Tại cậu nói nhiều quá đấy. - Người quản gia dội gáo nước lạnh vào bộ phát thanh của người bên cạnh.
Ba mươi phút trôi qua trong sự im lặng thần thánh của Seungkwan. Đây chắc chắn là kỉ lục yên tĩnh nhất từ trước tới nay của cậu. Cả hai người ngồi im lặng chờ đợi. Chờ đợi...và chờ đợi.
- Cá cá cá... cá - Seungkwan bỗng reo lên. Cậu kéo lên được một con cá lớn. Lần đầu tiên cậu câu cá và lần đầu tiên cậu câu được cá khiến Seungkwan không giữ nổi bình tĩnh, hét ầm lên như muốn cả khu rừng nghe thấy.
- Chỉ là con cá thôi mà. - Không hiểu sao lần này Dokyeom không câu được con cá nào trong khi các lần trước Dokyeom là tên sát ngư số một của cả nhà.
- Hai vây xinh xinh, cá lặn bơi trong hồ nước, bơi lên lặn xuống, bắt lên luôn ăn liền. - Vẫn tiếp tục tự sướng với thành quả của mình.
Không khí trầm tĩnh trở nên sống động như lễ hội nhờ màn ăn mừng điên đảo hệ mặt trời của Seungkwan. Và đương nhiên, Dokyeom không thể chịu thua như vậy được, mắt chăm chăm vào cần câu mà trong lòng cầu nguyện. Liệu Dokyeom có nhận ra chẳng có thánh thần nào ở đây cả hay không.
- Đồ gian lận. - Jisoo bĩu môi khi chứng kiến hành động của Vernon. Thằng nhóc này đã điều khiển dòng nước để cá bơi tới chỗ của Seungkwan.
- Chỉ là giúp bữa tối chúng ta có cá ăn thôi. - Vernon trả lời với giọng tự hào như mình vừa làm được một việc tốt.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Seventeen][Longfic I M] Tình yêu màu máu
FanfictionAuthor: Mèo Mũm Mĩm Disclaimers: Các nhân vật không thuộc về mình. Category: Dark, mystery, vampire,... Characters: CheolJiHan, Meanie, Boonon, Junho, Hozi, Dino, Dokyeom. Rating: M Summary: "Tôi cần máu của cậu" "Không" "Nhiệm vụ của chúng ta là ph...