Có một hiện thực mà Seungkwan không thể thay đổi là vị trí phòng của cậu và Vernon. Cứ đến giờ ngủ là những âm thanh ám muội từ phòng của Jeonghan và Woozi cứ vọng sang khiến cậu không thể tập trung mà ngủ. Đấy, lại những âm thanh đó đấy. Seungkwan trùm chăn lên đầu cố loại bỏ những tưởng tượng không hề trong sáng đang xâm chiếm lấy đầu mình.
- Cậu làm sao thế? - Vernon bước từ phòng tắm phì cười trước bộ dạng như sâu đo của cậu.
- Họ ồn ào quá. - Seungkwan một lúc chỉ sang phía hai bên.
- Nghe cái này đi. Sẽ không nghe thấy nữa . - Anh chùm vào đầu một chiếc tai nghe với âm lượng lớn nhất rồi trèo lên giường. Lôi chiếc laptop ở bên đầu giường, để gối lên chân mình rồi xem phim.
Một bản ballad khó mà có thể tìm được trong playlist toàn rap các kiểu của Vernon. Cậu từ từ chìm vào giấc ngủ.
- Tớ thích cậu, Seungkwan. - Vernon quay sang nhưng cậu đã ngủ mất tiêu rồi. - Đồ ngốc.
- Tớ cũng thích cậu, Vernon. - Đột nhiên, Seungkwan chồm dậy thơm nhẹ vào má anh rồi lại nhanh chóng chùm chăn lên đầu. Ngượng đây mà.
- Đồ ngốc.
Vernon lặp lại một cách ngu ngốc. Anh trở lại màn hình laptop với bộ phim còn đang dang dở, nhưng đầu óc thì chắc không còn ở đó nữa rồi.
Tại sao mọi người lại nói dối? Tại sao không cho anh biết sự thật? Bây giờ anh phải đối diện làm sao với tất cả? Những gì Dongjin làm đã gây ảnh hưởng không nhỏ tới mọi người? Anh đã gián tiếp gây nên chuyện này. Anh phải trả nợ cho tất cả, dù có bằng mạng sống của mình. Anh sẽ tới Hội đồng và gặp Dongjin. Còn Mingyu. Không hiểu sao, anh lại suy nghĩ về cái tên này. Cậu luôn nói yêu anh nhưng lại giấu anh một điều đáng sợ như vậy. Cậu nói dối anh về tất cả, che giấu anh đằng sau sự quan tâm và yêu thương. Cậu khiến anh thấy sợ hãi khi không biết ý định của cậu là gì. Mingyu như một mê cung kín không cho anh lối ra.
Mingyu biết anh ở đâu. Dưới hang đá nơi anh lần đầu tiên nói chuyện với cậu. Wonwoo co chân, ôm lấy đầu gối mình. Đầu anh gục xuống như đang suy nghĩ cái gì đó.
- Wonwoo. - Cậu gọi.
Thấy sự xuất hiện của cậu, anh định bỏ đi nhưng Mingyu đã nhanh hơn nắm lấy cổ tay anh.
- Tôi xin lỗi vì đã giấu anh.
- Nếu cậu không làm thì đã không phải xin lỗi.
- Tôi biết. - Cậu vẫn không buông tay. - Tôi nghĩ cái này là của anh. - Mingyu đưa cho anh một tờ giấy được gấp nhỏ như một chiếc bao diêm. - Tôi lấy được từ một con chim lúc chiều nay.
Mingyu biết nên để anh có không gian riêng nên lặng lẽ đi vào trong. Wonwoo lúc này không muốn nhìn mặt cậu.
"Wonwoo hyung, em phải thú nhận với hyung một sự thật Hội đồng đã cử em và Mingming tới để thực hiện kế hoạch Thanh trừng. Tất cả những Moroi cũng Dhampir ở đây phải bị loại bỏ theo ý muốn của thành viên Hội đồng. Em đã suy nghĩ rất nhiều để bảo vệ hyung cũng như mọi người. Việc em giết Jisoo hyung cũng đều nằm trong kế hoạch, kể cả việc em lấy đi đôi mắt của hyung ấy. Họ cần một bằng chứng khi em hoàn thành nhiệm vụ. Em đã yểm bùa ảo ảnh lên đôi mắt của Jisoo để Hội đồng thấy em tiêu diệt toàn bộ mọi người. Em cũng đã yểm bùa cả khu rừng để nó biến mất trên bản đồ Moroi. Từ bây giờ, Hội đồng không thể theo dõi được mọi người nữa. Em tin mọi người sẽ cứu sống Jisoo trở về từ Địa ngục. Tất cả chuyện em làm đều vì đại sự nên không thể tiết lộ, mong mọi người có thể thông cảm. Hãy để em gửi lời xin lỗi tới Jisoo hyung, Jeonghan hyung và tất cả.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Seventeen][Longfic I M] Tình yêu màu máu
FanficAuthor: Mèo Mũm Mĩm Disclaimers: Các nhân vật không thuộc về mình. Category: Dark, mystery, vampire,... Characters: CheolJiHan, Meanie, Boonon, Junho, Hozi, Dino, Dokyeom. Rating: M Summary: "Tôi cần máu của cậu" "Không" "Nhiệm vụ của chúng ta là ph...