Chương 9: Dấu hôn có rửa cũng không sạch.

77 5 0
                                    


"Tiểu thư, cô rời giường chưa ạ? Bữa sáng đã sẵn sàng rồi." Mary nhẹ nhàng gọi cửa.

Chiếc chăn rộng thùng thình che đi thân người nhỏ bé đang nằm trên giường. Một nửa chăn gần như rơi xuống sàn để lộ tấm lưng trắng noãn trần trụi. Màu cà phê của tấm chăn cùng nước da trắng nõn của cô tạo nên một cảnh đẹp mê người.

Lông mi dày rậm như chiếc quạt nhỏ khẽ giật, Lâm Thất Thất thong thả mở to mắt. Cô đã tỉnh từ lâu.

Từ lúc hắn đứng dậy mặc quần áo, cô đã mơ màng tỉnh lại, nhưng vì không muốn đối diện với hắn, nên đành giả vờ ngủ.

Không biết có phải tối hôm qua mới cô mới nếm thử mây mưa miệt mài cho nên mệt muốn chết rồi hay không, mà sau khi hắn rời khỏi phòng, cô chỉ nhẹ nhàng cử động một chút liền cảm thấy cả người giống như bị bàn là cán qua, chỗ tư mật giữa hai chân đau đớn nhắc nhở cô tối hôm qua bọn họ đã làm những chuyện gì.

Cô không nên mạnh miệng khiêu khích người đàn ông kia, nếu làm được như thế có lẽ hắn đã không ôm cô từ hồ nước nóng về phòng của chính mình. Trong phòng của hắn, trên chiếc giường lớn, hắn lại một lần nữa mạnh mẽ muốn cố. Cô quật cường không chịu mở miệng xin tha thứ, chỉ gắt gao cắn chặt môi dưới, nhất quyết không chịu phát ra tiếng rên rỉ.

Nhưng mà, cô lại không hề biết, cô càng như vậy càng khơi dậy dục vọng muốn chinh phục trong hắn. Hắn dùng cách thức nguyên thủy nhất làm cho cô quên đi sự chống cự, làm cho cô cơ hồ không thể không thừa nhận, gần như bất tỉnh. Cho đến lúc trời gần sáng, hắn mới như cạn kiệt sức lực mà ngã xuống bên cạnh cô, dùng cánh tay rắn chắc giữ chặt thắt lưng cô, nặng nề ngủ.

"Tiểu thư." Mary nhẹ nhàng kêu.

"Tôi đã tỉnh rồi."

Cô thở dài, chịu đựng cơn đau nhức toàn thân, cắn răng ngồi dậy. Nhìn căn phòng một chút cũng không quen thuộc, đột nhiên ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, cô không có quần áo mặc!

Quần áo của cô tối hôm qua đều cởi ra đặt ở bể bơi...

"Mary, mời vào."

Nghe tiếng, Mary nhẹ nhàng mở cửa đi vào đến phía trước cửa sổ, kéo tấm rèm cửa nặng nề ra. Căn phòng đang u ám thoáng chốc tràn ngập ánh nắng mặt trời. Nhất thời không thể thích ứng được với ánh sáng mãnh liệt, Thất Thất giơ tay che mắt lại, chậm rãi nói:

"Mary, phiền chị đi lấy giúp tôi một bộ quần áo được không?"

Cô cố gắng không nhìn tới ý cười trong mắt của Mary. Ánh mắt làm cho cô cảm thấy xấu hổ.

"Đương nhiên có thể, nhưng mà hiện tại tiểu thư nên tắm rửa thì hơn, bởi vì thoạt nhìn cô... Ừm, tắm rửa một chút trông sẽ có tinh thần hơn." Mary mỉm cười thắt chắc rèm cửa sổ lại, xoay người đi phòng tắm giúp Thất Thất chuẩn bị nước ấm.

Phòng này thông với một phòng tắm rất lớn. Nơi này khẳng định là cho người đàn ông kia chuyên dùng.

Cô khẽ cắn môi, trong lòng đấu tranh một chút. Tuy cô không muốn ở trong phòng tắm của hắn tắm rửa, nhưng cô cũng không thể cứ để toàn thân trần truồng mà trở về phòng được.

RỐT CUỘC AI TRÊU ĐÙA AI-ĐANG CẬP NHẬTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ