Chap 10(2/2)

458 6 0
                                    

Đoạn này là đoạn có phần gay cấn nhưng mình vẫn chưa diễn tả hết được nội tâm của nhân vật chính nên thành thực xin lỗi các bạn. Cũng một phần do đây là tác phẩm đầu tiên của mình. Mong mọi người ủng hộ những chap tiếp theo nhé.

--------------------***------------------

Đang định bước vào nhà thì Jiyeon đã ngoái đầu kêu cậu lại, hình như con mắt ấy đã nhận thấy được điều gì đó khác ở cậu.

- Tay cậu cầm thứ gì kia? Kèm theo câu hỏi là ánh mắt hiếu kì, cô nghĩ chắc chắn thứ ấy dành cho mình. Còn Kikwang thì mừng rỡ nhưng lại muốn đấu tranh con nít giả vờ làm lơ.

- Hứ! Dành cho bà cô già của tôi nhưng ai kia mới bỏ đi . Nên tôi định đem về nhà uống. Chưa kịp nói hết câu, thứ đồ uống hảo hạng đã bị cô giật tuột khỏi tay.

- Hihi! Cho tôi á xin nhé, Sorry chuyện hồi nãy mà do cậu giỡn quá lố thôi chớ bộ. Ánh mắt sáng long lanh của cô làm cậu không thể kiểm soát nổi con người mình. Một nụ cười ấm áp sưởi ấm con tim cậu.

- Coca cho bà chị đó, thấy tôi tuyệt vời như ông mặt trời chưa? Cậu hí ha hí hửng chống nạnh ra oai.

- Hôm nay nhiều người mua cho tôi thứ này quá. Cô vừa nói vừa hút một cách ngon lành, dù vừa mới uống xong trong quán.

- Thế còn ai nữa ư? Cậu nhíu mày.

- Thì Kim Cheri đó, nhưng chị ta lạ lắm, mời tôi uống xong nói mấy cái chuyện gì gì ấy, xong bỏ đi. Người đâu mà khó hiểu. Cô chu môi thầm nguyền rủa. Đột nhiên Kikwang lấy tay đánh vào đầu Jiyeon một cái cực yêu.

- Chắc không có gì đâu, nghe nói khi con người ta già thì tính tình cũng nhanh thay đổi lắm. Câu nói này rất lọt lỗ tai nên Jiyeon không đánh lại cậu.

- Dù sao....‘ngoáp’......

- Thôi vào đi, giờ này sớm mà bà chị ngáp hoài rồi. Cậu đẩy cửa đưa Jiyeon vào tận nới. Khi đóng cửa lại cậu vẫn còn nghĩ ngợi điều gì đó. Nhưng cũng chỉ mỉm cười rồi quay đi.

----------

- Chị ơi nếu ngày mai chị dậy không nổi thì em sẽ kêu chị nhé. Yoseob ngoan ngoãn đứng ngoài cửa phòng.

- Cám ơn nhé, đứa em quý hóa. Cô cười hà hà một cách sung sướng, lần đầu tiên mới thấy đứa em này hiếu thảo một bữa.

- Nhưng chị phải hứa là ít đi chơi với Jieun đi. Mỗi khi đang cảnh lãng mạn thì cũng là lúc chị gọi điện đến đó. Ức lắm. Xốp cau mày nhưng với vẻ mặt con nít như cậu thì giống như đang  cười hơn là đang giận.

- Thế thôi dẹp. Nói xong cô cũng chẳng thèm trả lời nữa. Yoseob cũng bỏ về phòng với vẻ mặt buồn hiu. Jiyeon’s pov: “Sao mà buồn ngũ quá vậy nè”.

….‘Ngoáp’......‘Ngoáp’.....

-----------

Tiếng chim hót véo von bên ngoài cửa sổ, dưới nhà nhộn nhịp hơn khi mà Yoseob, Jieun và cả Kikwang đang chuẩn bị quà tặng và sắp đi.

[ Longfic Cp JunJi ] [ Only Tears ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ