Nhớ lại một ngày của 9 tháng trước.
6h30 sáng Kise có mặt tại buổi chụp ảnh bìa cho tạp chí thời trang danh tiếng XYZ, với ekip được tuyển chọn kỹ lưỡng từ nước M. Từ giờ giấc tới thao tác họ đều chuẩn xác đến từng chi tiết nhỏ. Điều này khiến Kise tự hào lên 9 tầng mây vì mình đã vượt qua hàng trăm mẫu khác để được vinh hạnh trở thành gương mặt đại diện cho họ nhưng cũng mang lại cho cậu khá nhiều cảm giác lo lắng, sợ mình sẽ không hoàn thành yêu cầu của họ một cách hoàn hảo nhất.
Cả tuần nay, mỗi đêm cậu ngủ chưa quá 4 tiếng, ai cũng biết để bộ não và cơ thể hoạt động bình thường suốt cả ngày thì chí ít mỗi đêm chúng ta phải ngủ 7-8 tiếng, thời lượng của cậu còn chẳng được phân nữa. Một thân một mình đã dễ dàng mệt mỏi, đầu óc quay cuồng, huống gì hiện tại cậu khỏe không chỉ cho riêng mình cậu. Từ khoảng 5h sáng hôm nay, cậu đã cảm thấy bụng có chút ê ê, cậu đã điện thoại cho bác sĩ và uống thuốc theo hướng dẫn, bác sĩ có dặn nếu đau hơn phải lập tức đến bệnh viện ngay, 3 tháng đầu là thời gian cực kỳ nguy hiểm cho thai phu. Cậu làm sao không lo lắng, giọt máu đang tượng hình trong bụng cậu là thế giới thứ hai của cậu, là mạng sống của cậu, vì vậy cậu càng phải mạnh mẽ lên, phải hoàn tất buổi chụp hình mà giới người mẫu ai cũng hằng ao ước. Cậu sẽ kiếm thật nhiều tiền để đảm bảo cuộc sống thoải mái cho bé con, giờ cậu đã là papa đơn thân rồi! Cậu tìm gốc khuất, nhẹ nhàng vỗ về bụng, miệng lẩm bẩm vài câu ngọt lịm "Cục cưng ngoan! Có đạp papa thì nhẹ nhẹ thôi để papa không bị đau, còn có sức cày tiền mua sữa mua tả cho con nữa, xoa xoa nè!"
10 phút trôi qua, cả ekip đều tán dương sự chuyên nghiệp của Kise. Từ Style, cách chọn góc mặt, góc thân, dáng điệu...cậu hầu như chẳng để họ phật ý một chi tiết nhỏ nào. Họ đã không quá khó khăn trong việc lọc ra những tấm hình đẹp ấn tượng, công việc trôi chảy làm mọi người ai cũng cảm thấy rất hài lòng.
Với một người dày dạn kinh nghiệm trong ngành công nghiệp nhìn biểu hiện thân thể con người như Thợ chụp ảnh chính thì thần sắc xanh xao của Kise khó mà qua mắt được ông. Ông ân cần hỏi cậu: "Mr.Kise, do you need to take a break for awhile? You look so pale! Are you okay?" (Cậu Kise, cậu có muốn nghĩ giải lao trong giây lát không? Trông cậu thật nhợt nhạt! Cậu có sao không?). Kise giật mình rồi lập tức trấn tỉnh lại ngay, cậu tỏ ra trạng thái tự nhiên nhất, cười haha đáp: "Thank you for taking care of me! I am fine! There are so many shooting lights in here which make my skin whiter than it really is. Just continue to keep up with progress. I want to see my best magazine cover ever" (Cảm ơn ông đã quan tâm đến tôi! Tôi ổn mà! Nhiều đèn chụp quá nên làm da tôi trắng hơn bình thường thôi. Tiếp tục cho kịp tiến độ nào! Tôi muốn nhìn thấy ảnh bìa đẹp nhất từ trước đến nay của mình)
Thấy Kise đã nghiêm túc khẳng định như thế, thợ chụp chính mỉm cười, gật đầu rồi quay sang đốc thúc dàn ekip đang tất bật: "Job Job people!!! There is alot of work to be done today" (Nhanh tay lên nào mọi người!!! Có nhiều việc phải hoàn thành trong hôm nay lắm đấy!)
20 phút sau...
"Kise kun! Kise kun!!! cậu làm sao vậy? Tỉnh lại đi nào! Ai đó làm ơn kêu xe cấp cứu nhanh đi!!!" Kise đột ngột ngất xỉu, cả phòng chụp hình nháo nhào cả lên, rất may mắn là xung quanh cậu không có đạo cụ nào sắc nhọn, nếu không lúc cậu ngã quỵ xuống hậu quả sẽ rất khó lường. May mắn lần thứ hai khi cậu có chị quản lý rất nhanh trí, chị lục điện thoại của cậu, dò ra số lưu tên Bác sĩ Kasamatsu Yuuki cùng số điện thoại khác nữa, chị tức tốc đưa cậu đến bệnh viện của bác sĩ đó để cậu được cứu chữa đúng bệnh và tận tình nhất.
![](https://img.wattpad.com/cover/58034127-288-k568579.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
NGƯỜI HẦU
FanfictionTác giả: CHUNG LY PHONG BẠCH. (ÀHố, Aho). TẤT CẢ TRUYỆN DO CHÍNH TÔI VIẾT ĐỀU CHỈ ĐƯỢC POST TRÊN DUY NHẤT TÀI KHOẢN WATTPAD NÀY. TRƯỚC KHI LẬP WATTPAD THÌ LẦN ĐẦU TIÊN FIC ĐƯỢC POST Ở PAGE NÀY. TUY POST 2 NƠI NHƯNG VẪN LÀ 1 FIC CỦA CÙNG 1 TÁC GIẢ (l...