Một buổi sáng chủ nhật êm đềm nơi trời Tây, dinh thự tộc Akashi đắm mình trong nắng ấm, giữa khu vườn xanh ươm tươi mát. Những cành cây khẽ đu đưa nhẹ nhàng như lời chào buổi sớm. Mấy chú chim chuyền cành hót véo von khúc ca ngày mới. Dưới sân rộng, cạnh bể bơi trong vắt, Nigou nay đã lớn, lon ton chạy quanh, tự mình nô đùa.
Kuroko còn lơ mơ chưa tỉnh ngủ hẳn, vẫn đang gối đầu ỉ lại trong vòng tay ai đó, bên tai cậu ngưa ngứa bởi làn hơi cực dụ hoặc, muốn bao nhiêu cưng chiều là có bấy nhiêu, phả vào: "Kuroko, dậy đi nào, anh với Nini muốn ăn cơm em nấu"
"Nini ngoan! Nghe... lời bảo mẫu, papa đi làm... cho con thật nhiều... đồ ăn ngon nhé!" Kuroko mơ màng mấp mấy môi đáp lại vài câu quen thuộc mà ngày nào trước lúc bắt tay vào bếp cậu đều âu yếm dặn dò con trai.
"Hôm nay Nini sẽ chơi với Cha, không cần gọi bảo mẫu, Kuroko ngốc" Akashi khẽ cười, ánh nhìn yêu thương càng tăng lên gấp bội khi cậu biết ngay cả trong giấc mơ, Kuroko vẫn luôn quan tâm chu toàn cho gia đình, thời thời khắc khắc chưa bao giờ quên nghĩ về con trai của cả hai. Akashi tinh nghịch gậm nhẹ vành tai Kuroko khiến Kuroko bừng tỉnh, từ từ tiếp thu hành động và lời nói vào sáng tinh mơ của ông xã, mặt Kuroko dần dần đỏ lên.
"Buổi sáng tốt lành, vợ yêu! chụt.." Akashi nhìn vẻ mặt bình thường nhàn nhạt nay còn ngốc ngốc do mắc cỡ của vợ mà lòng như có mèo quào, thật là cưng hết chịu nổi!
Nếu như lúc trước ngày nào Kuroko cũng dậy sớm để chạy bộ rèn luyện thêm thể lực thì hiện nay đã trở thành "mẹ bỉm sữa", cậu vẫn giữ thói quen dậy sớm nhưng là tập nấu thêm nhiều món ăn ngon bổ dưỡng cho cục cưng Nini nhà mình. Bình thường lúc Kuroko tất tất bật bật trong bếp, Nini sẽ được bảo mẫu trông nom cẩn thận. Hôm nay đặc biệt hơn, kết thúc khoảng thời gian dài bận rộn với công việc bành trướng tập đoàn cùng những chuyến công tác khắp nơi trên Thế giới, Thiếu gia Akashi Seijurou đã có thời gian thảnh thơi chuyên tâm bên cạnh chăm sóc 2 bảo bối của đời mình.
Đầu tiên người Cha trẻ Akashi phải qua phòng bánh bao, đánh thức bé, vệ sinh cá nhân và sau đó là chơi cùng bé cho đến khi papa Kuroko hoàn thành xong thực đơn cho hôm nay. Nghe qua có vẻ cực kỳ đơn giản với Thiếu gia Akashi, một cầu thủ bóng rổ lừng danh, một trí thức trẻ ưu tứu, một doanh nhân trẻ thành đạt, một thương nhân sắc sảo khét tiếng trong giới... (thành tích của bậc Đế vương dù có kể đến sáng thứ hai đầu tuần cũng chưa hết) Nhưng không tự nhiên mà người ta lai đặt cho việc chăm con cái tên đầy hoang mang TRĂM VIỆC KHÔNG TÊN, phải chính mình nhúng tay vào mới hiểu nó biến hóa khôn lường và xoay vòng mệt mỏi đến nhường nào.
Akashi giờ mới biết, trên đời này đã xuất hiện thêm đại nhân thứ hai mà cậu chẳng thể chế ngự được sau Kuroko, còn ai nữa ngoài Bánh bao tóc đỏ gần 1 tuổi nhà mình.Cậu rất khăm phục Kuroko cùng bảo mẫu dù hằng ngày phải đối mặt cùng đại nhân siêu năng động này mà vẫn cảm thấy thích thú. Lúc nghe cậu bảo hôm nay sẽ giữ Niran, bảo mẫu đã lộ vẻ luyến tiếc, âu yếm nhìn bánh bao nhỏ đang say sưa bú bàn tay múp míp, Akashi hơi bất ngờ, cậu nghĩ bà ấy sẽ vui vẻ vì được xã hơi chứ? CHUNG LY PHONG BẠCH LÀ TÁC GIẢ
Akashi 3 lần 7 lượt gọi tới gọi lui lần hồi bánh bao mới khì ra một hơi, vươn vai một cái, tưởng đã tỉnh, ai dè ủn ủn lăn qua úp mặt tiếp tục vù vù ngủ chứ chưa chịu dậy. Từ trước đến nay, làm gì có ai dám lờ đi lời nói của cậu như vậy. Lúc tắm thì bé lại vẫy vẫy tứ chi múp mụp, làm nước văng tung tóe, Akashi được tắm thêm lần hai trong một buổi sáng, người đang chỉnh chu lại bị ướt tất nhiên ai cũng thấy khó chịu nhưng nghe được những tiếng cười hahaha cơ hồ rất sảng khoái của con trai, bao nhiều bực tức đều tan biến hết. Phần thay tả cũng chẳng thuận lợi hơn là bao, tuy Akashi thành thục có thể so ngang Kuroko song Akashi lại sợ mình mạnh tay làm đau Niran nên biến thao tác từ thành thạo trở nên lập cập, bánh bao Niran cứ ngỡ Cha đang đùa với bé bởi thế cực kỳ hưng phấn "y y nha nha" mấy tiếng, thân mình béo ú uốn uốn éo éo, quẩy bột phấn bay tùm lum, Akashi nhận ra rằng mặc được tả cho con trai còn đuối hơn đấu liên tục 4 hiệp bóng rổ. Tiếp theo lại vất vả quay tới quay lui, tay cầm lục lạc, tay cầm muỗng nhỏ mõi nhừ chờ đút, còn bị bánh bao phì phì bột dinh dưỡng dính đầy cả mặt, bé nhún lên nhún xuống, Akashi nhìn thôi cũng chóng hết cả mặt. Nhiều năm sau nhớ lại, tiểu thiếu gia Niran không khỏi phát run khi biết lúc nhỏ mình dám lớn mật cỡ vậy với Cha, song song đó Niran cũng cảm thấy rất ấm áp vì Cha luôn nghiêm khắc mà hồi nhỏ lại sủng mình tận trời, bỏ qua cả hình ảnh bậc Đế vương cao cao tại thượng, bên cạnh Niran, Cha chỉ là người cha cưng chiều nâng niu Niran mà thôi.
![](https://img.wattpad.com/cover/58034127-288-k568579.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
NGƯỜI HẦU
FanfictionTác giả: CHUNG LY PHONG BẠCH. (ÀHố, Aho). TẤT CẢ TRUYỆN DO CHÍNH TÔI VIẾT ĐỀU CHỈ ĐƯỢC POST TRÊN DUY NHẤT TÀI KHOẢN WATTPAD NÀY. TRƯỚC KHI LẬP WATTPAD THÌ LẦN ĐẦU TIÊN FIC ĐƯỢC POST Ở PAGE NÀY. TUY POST 2 NƠI NHƯNG VẪN LÀ 1 FIC CỦA CÙNG 1 TÁC GIẢ (l...