chương 104

3.7K 59 1
                                    

Chương 104: Ba người tiến đến

Điểm tâm ăn được một nửa thì ba Hứa đột nhiên nhận được một cú điện thoại. Sau khi nhận điện, ông về bàn ăn vội cho xong chén cơm rồi nói: "Ba đi trấn Long Sơn một chuyến!"

"Ba!", Hứa Luật nhận thấy sắc mặt ba có chút thay đổi: "Có việc gì ư?"

Ba Hứa vừa mặc áo khoác vừa nói: "Một đứa trẻ mất tích trở về!"

Hứa Luật biết ba mình vẫn còn đang theo một vụ án mất tích.

Vào cuối năm 2009 đầu năm 2010, ba Hứa từng bị điều đến một địa phương tên Long Sơn, đây là một trấn nhỏ nằm sát biên giới. Vụ án mất tích chính là phát sinh ở trấn này.

Ngay khi vụ án xảy ra ba cô đã hoàn thành chuyến công tác, đang chuẩn bị để về lại thành phố Z; thêm vào đó mấy tháng xa nhà nên ông cũng nhớ vợ và con gái nên vẫn quyết định về nhà. Thế nhưng trong lòng ông vẫn canh cánh vụ án mất tích đó. Bây giờ thân ở thành phố Z cũng không thể quản được một nơi xa như vậy, nên có nhờ bên ấy nếu có tin gì thì thông báo liền cho ông.

Mấy năm qua, vẫn có người bị mất tích ở trấn nhỏ ấy, vậy mà đồn cảnh sát lại không coi trọng chuyện này.

Đối với tình huống này, dù ba Hứa có lòng nhưng không đủ lực. Đã từng làm việc nên ông cũng hiểu trong vụ án đó cảnh viên có sơ sẩy, có lười biếng; thế nhưng không thể đem toàn bộ mọi sai lầm và trách nhiệm đổ lên đầu bọn họ. Chỉ vì do cơ sở vật chất cùng hoàn cảnh còn nhiều hạn chế khiến cho công tác điều tra liên tục gặp khó khăn.

Nói đến trấn Long Sơn, một trấn nhỏ nằm ở vùng biên giới, do điều kiện kinh tế không phát triển khiến người dân buộc phải chuyển đi đến các khu thành thị lớn làm ăn. Theo bên phía đồn cảnh sát giải thích, năm rồi cũng có người báo án mất tích. Kết quả sau khi tìm đông tìm tây phát hiện thì ra người ta chạy đi nơi khác kiếm sống. Chuyện như thế này đâu phải một lần, hai lần. Do vậy nên từ đó về sau bên phía cảnh sát cũng chán.

Bây giờ nhận được tin đứa trẻ mất tích quay trở về, ông không thể ngồi yên được nữa.

"Chuyện bên cảnh sát thì ông mặc kệ đi, lo nhiều như vậy làm gì!!!", mẹ Hứa hơi khó chịu: "Ông tới thì có ích lợi gì?"

"Tôi chỉ đến xem qua một chút!", ba Hứa đứng dậy tính trở về phòng thu thập vài món đồ đơn giản để vào vali rồi gọi cho lãnh đạo bên Cục cảnh sát thành phố Z xin nghỉ phép ... Mấy năm qua ông đã cống hiến cho bên Cục không ít, đã là 'lão đại' trong Cục nên phía lãnh đạo rất thoải mái cho phép.

Mẹ Hứa đặt chén cơm lên bàn, khuôn mặt rầu rĩ: "Đã lớn tuổi lắm rồi mà cứ nghĩ mình còn thanh niên, cuồng công việc quá mức .... Lại còn không phải nơi ông ấy quản nữa chứ ..."

"Mẹ! Ba là người biết chừng mực!", Hứa Luật khuyên can mẹ. Cô cũng không yên lòng để ba mình đi một mình, đang suy nghĩ không biết nên làm thế nào thì nghe thấy Đường Tố lên tiếng: "Cháu cùng Hứa Luật đi với bác trai!"

Mẹ Hứa nghe vậy: "Nhưng ... còn công việc của các con ..." Nếu con gái bà đi cùng dĩ nhiên là quá tốt, bà cũng an tâm hơn.

Anh Phát Bệnh Rồi Em Đến Đây - Quỷ Miêu Tử (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ