[WooGyu] Đôi

308 18 2
                                    

-"Đã xong, mệt chết mất"

Sunggyu vỗ mấy cái lên bả vai đang tê lên vì mỏi của mình, cuối cùng thì anh cũng làm xong, nhìn cứ tưởng dễ mà mất của anh 3 đêm liền. Anh cẩn thận đưa lên xem, 2 chiếc vòng tay nằm gọn trong hộp, sáng bóng. Anh cẩn thận bỏ chiếc hộp vào ngăn kéo, khoá lại rồi mỉn cười khi nghĩ đến biểu hiện của Woohyun.

-"Á" - Sunggyu hai tay đặt lên ngực, ôm lấy trái tim đập liên hồi, thở hơi dài đưa nó trở về nhịp đập bình thường, nhìn người đối diện cũng đang bất ngờ không kém anh.

-"Sao em vào mà không lên tiếng"- Sunggyu nhẹ trách Woohyun.

-"Anh đang làm gì vậy?"- Woohyun gượng cười, lấy vẻ tự nhiên hỏi.

-"À...Không...Không có gì"- Sunggyu tránh ánh mắt Woohyun, người cố dịch về sau trong khi tay nắm chặt tay khoá hộc tủ.

-"Anh hình như đang giấu em gì đó phải không Gyu?"- Giọng Woohyun nghiêm túc, nhìn cách anh ấp úng và tránh né mình, cậu chắc rằng anh đang có chuyện gì đó, nhưng anh không muốn nói nên cậu cũng không muốn ép, chỉ là...nỗi lo sợ vô hình lại một lần nữa lớn lên trong cậu.

-"Thôi chúng ta đi ra ngoài"- Sunggyu lên tiếng, kéo cánh tay Woohyun, lén nhìn về phía tủ thầm cầu nguyện kế hoạch của anh sẽ thành công.
---
Đêm
Trên chiếc giường trắng muốt, dưới ánh sáng mờ nhạt hắt từ khe cửa, một đôi mắt vẫn còn mở sáng trong đêm, lấp lánh nhưng chứa đầy suy tư.

Woohyun cẩn thận luồn tay dưới cổ Sunggyu, nâng nhẹ đầu anh mà đặt lên cánh tay của mình, rồi chủ động dịch người lại mà áp sát người anh. Sunggyu cảm nhận hơi ấm quen thuộc vùi sâu hơn nữa vào bờ vai rắn chắc ấy, mặt hơi nâng lên làm sống mũi chạm vào cổ cậu, hít hà cái mùi hương dễ chịu. Woohyun cũng tăng lực cánh tay mà ôm anh chặt hơn, tay vỗ nhẹ theo nhịp vỗ về anh vào giấc ngủ, còn mình vẫn vô thức nhìn lên trần nhà, nén tiếng thở dài vào sâu bên trong, nghĩ tới người đang nằm trong lòng mình mà tâm tư đầy rối bời.

Nói cậu không quan tâm là không đúng, cậu có quan tâm, rất quan tâm là đằng khác. Chỉ cần những gì liên quan tới anh cậu sẽ đều quan tâm, chỉ là không thể hiện ra bên ngoài, cậu không muốn tạo áp lực cho anh.

Nhưng...

Dạo gần đây anh hình như đang làm chuyện gì đấy, vài lần cậu đến bên là anh tìm cớ đuổi cậu ra, vừa bước ra khỏi phòng là tiếng chốt cửa vang lên làm tim cậu như chựng lại, nhưng cậu vẫn coi như không có gì, 3 tối gần đây lúc tỉnh dậy giữa đêm tay vô thức tìm người bên cạnh nhưng chỉ là chỗ trống đầy lạnh lẽo, cậu nhắm mắt lại cảm nhận chỗ bên cạnh đang dần lún xuống rồi tiếng thở quen thuộc lại đều đều vang lên, cậu tự hứa với mình đừng để ý nhiều nhưng những suy nghĩ vẫn loanh quanh trong đầu. Cho tới sáng nay, cậu định gõ cửa nhưng lại quyết định im lặng đi đến từ phía sau, nhìn anh cố che giấu và tránh ánh mắt mình thì sự bình tĩnh mà cậu cố giữ vững đã bị sụp đổ, sự lo sợ không còn gì kìm hãm như con sóng ngầm từ từ dâng lên trong lòng.

Rốt cuộc anh có chuyện gì không thể cho em biết vậy Gyu?

Cậu hôn lên vầng trán đang nhăn lại ấy, khó khăn đưa mình vào giấc ngủ. Cậu quyết định rồi, cậu và anh có lẽ nên cho mình sự thẳng thắn, cậu không muốn vì những điều không đáng mà khiến giữa hai người có một vết xước, có thể bây giờ chỉ là một vết nhỏ nhưng không ai đảm bảo rằng nó sẽ trở thành vết nứt lớn sau này. Cậu sẽ không bao giờ để chuyện gì ảnh hưởng đến hai người, không bao giờ.

[Series] [oneshot] Infinite FicOnde histórias criam vida. Descubra agora