Chap 11: The Last Battle

579 74 7
                                    

Chap 11: Trận chiến cuối cùng

YoungJae xoè đôi cánh của mình mà bay trên bầu trời kia, không ai nhìn thấy cậu cả vì cậu tàng hình. Cậu đi với tâm trạng bồi hồi lo lắng, cậu dường như đã chẳng còn thiết tha mọi thứ khi bắt đầu nhìn thấy bạn gái JaeBum. Nói theo cách khác, dù lần này có phải hi sinh tính mạng cậu, cậu cũng sẽ mang anh về, để anh sống nốt cuộc sống mà anh đáng có. Cậu khóc, nước mắt rơi, miệng vẫn cười. Chuyện cứu được JaeBum khiến cậu mỉm cười, nhưng số phận của cậu thì mãi mãi vẫn không thể ở bên anh, cậu buồn cho tình cảm kia rất nhiều. Để giọt nước mắt chảy dài xuống cằm rồi rơi vào không trung, cậu vẫn sẽ hướng về phía người kia, dù cho cậu chọn lại, cậu vẫn làm như thế, luôn luôn không thay đổi

Đến địa chỉ Rose đã đưa cho, cậu nhận thấy ngay những ám khí bên trong ngôi nhà, điều đó càng chứng minh nghĩa địa của cô ta cũng nằm ngay trong ngôi nhà này. Nếu vậy thì JaeBum chắc chắn không chịu được lâu, cậu phải mau đưa anh rời khỏi đây trước khi quá muộn. YoungJae thu cánh lại, tiến thẳng vào căn nhà mà không gặp một chút trở ngại gì, cậu tiếp tục đi sâu xuống theo cái cầu thang tối tăm được ẩn đi bằng bùa phép. Đến nơi, đập vào mắt cậu là hình ảnh anh đang nằm trên chiếc giường giữa với một chiếc chăn được đắp ngang người, xung quanh căn phòng à không là cái động thì đúng hơn, âm u một màu đen tím bao trùm. Chắc hẳn Rose đã phù phép nơi này nên JaeBum mới nằm ở kia được. Vai, chân tay đều không thấy có mặc quần áo. Cậu tiến đến gần chỗ anh hơn thì có tiếng người ở đằng sau.

- Đến đây khá nhanh đấy, xem ra cậu thực sự rất yêu Im JaeBum - Rose nói với giọng giễu cợt
- Đã có chuyện gì xảy ra? - YoungJae quay lưng lại phía JaeBum, nhìn cô ta và hỏi, trong lòng cậu chắc chắn biết câu trả lời.
- Như cậu thấy đấy, chúng tôi đã có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau. Nói thế nào nhỉ, JaeBum anh ấy sau khi uống chút rượu ta đưa thì lao vào ta như một con hổ đói. Anh ta có vẻ khá thành thạo mấy chuyện này đấy cho dù đây là lần đầu. Ta thích dáng vẻ anh ta trên giường, quyến rũ và khá điên cuồng, anh ta làm ta khoái hoạt đấy. Lần làm tình ta thích nhất từ trước đến giờ. Cậu biết không, những hành động đó càng làm ta nhanh chóng chiếm hữu cái linh hồn kia. Hắn thì không biết gì còn ta cứ tận hưởng những thứ thuộc về ta mà thôi. - Cô ta quan sát từng biểu hiện của YoungJae xem cậu có bị ảnh hưởng không và khá hài lòng khi nhìn thấy cái nhăn mặt của cậu.
- Cô muốn nói điều gì? - YoungJae khôi phục lại khuôn mặt lạnh lùng
- Ta không muốn nói điều gì cả, chẳng qua là có lòng tốt giúp cậu nhận ra tên kia không có yêu cậu, sao cậu không từ bỏ đi. Để ta cho cậu cùng hắn một cái chết nhẹ nhàng rồi cùng nhau sang thế giới bên kia làm nên mối duyên mới. À bỗng dưng ta quên mất, cậu vốn chẳng còn thế giới nào cả, nhưng mà cũng nên bỏ cái thứ tình yêu mù quáng này đi thôi, cậu đang mệt mỏi đấy. Ta giúp cậu nhé. - cô ta vừa nói xong thì bẳn một quả cầu phép màu xanh tím về phía cậu.

YoungJae nhanh chóng đỡ lấy bằng lòng bàn tay rồi ném nó ra chỗ khác. Quả cầu nổ tung những đồ vật mà va chạm phải nó, khói màu đen bay ra. Cậu biết rằng đây mới chỉ là phép nhẹ nhất thôi, cậu cũng có nhưng là màu trắng. Con quỷ Rose này còn bao nhiêu phép nữa, duy chỉ có cái "Ám khí bóng đêm" của cô ta là cậu biết số còn lại chắc lần giao đấu này sẽ thấy hết. YoungJae vẫn đứng nguyên tại chỗ bởi chỗ cậu đang chắn cho JaeBum nằm ở đằng sau như vậy cậu sẽ dễ bảo vệ anh hơn. Từ lúc nãy cậu vẫn còn thấy JaeBum thở, có nghĩa là anh chưa chết hẳn, chắc hẳn cô ta để lại một chút linh hồn trong anh để có thể dụ cậu đến đây. Rose đang luyện phép trên tay, một phép gì đó có những tia sét đen, rồi vài giây sau cô ta đưa hai lòng bàn tay về phía YoungJae. Cậu cũng đưa tay ra tạo một lá chắn chống đỡ nhưng mà vì cô ta mạnh quá mà cậu bị bật ngược ra đằng sau. Cậu nhìn khuôn mặt JaeBum ngay bên cạnh mà lấy động lực tiếp tục đứng lên chiến đấu. YoungJae nhanh chóng tạo một quả cầu phép trong lòng bàn tay giấu sau người rồi lúc đứng lên về chỗ cũ cậu ném về phía Rose. Cô ta không để ý mà cũng dính nhưng rồi đứng dậy nhanh chóng, cười khẩy một cái. Cậu biết nụ cười đó có ý gì, so với cô ta, cậu có lẽ chẳng thắng nổi nhưng mà phải liều thôi, ít nhất là cho đến khi cậu còn có thể.

[Wri-Long Fic] [2Jae] [Completed] Thiên Thần Hộ MệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ