Chap 52: Cánh đồng hoa

1.9K 141 49
                                    

Mấy chap trước về Sasuke rồi. Bây giờ về Sakura nhé ! Không thể lu mờ nữ chính được ^^

Nói đến Sakura, mấy ngày nay cô cứ nhốt mình trong phòng suốt. Cô cứ như đang tự kìm hãm bản thân vậy. Cô tuyệt thực, cô xa lánh thực tại. Cô trốn tránh, cô kiềm chế nỗi đau. Tất cả những gì cô làm chỉ là chạy trốn khỏi hiện thực.

Cốc... cốc

Tiếng gõ cửa vang lên. Không biết từ bao giờ , tiếng gõ cửa vang lên lúc 7:00 sáng đã trở thành thói quen của cô. Cứ đúng 7:00 sáng, khi kim ngắn chỉ số 7 và kim dài chỉ số 12, tiếng gõ cửa sẽ vang lên kèm theo đó là một tiếng hét khủng bố tinh thần trẻ thơ, phá hoại sức khỏe cụ già.

- HARUNO SAKURA, CẬU CÓ CHỊU CHUI RA KHỎI CÁI PHÒNG NÀY KHÔNG HẢ ?????? - Tiếng hét thánh thót vang lên làm cô giật thót tim. Cô đang nằm trên giường mà cũng giật nảy người rồi xém tí nữa là đập đầu xuống đất luôn.

Sakura như bừng tỉnh, mắt trợn trừng lên, tay đặt lên ngực trái thở hồng hộc như vừa gặp ma.

' Mày ơi ' - Inner từ đâu xuất hiện, ngái ngủ nói.

' Cái gì ? ' - Sakura ngái ngủ đáp lại.

' Tao lạy mày, tao van mày, tao xin mày luôn đấy ! Đi ra ngoài kia đi ! Đừng có để Ino ngày nào nó cũng đến hò mày như hò đò làm ảnh hưởng đến tao thế !!! ' - Inner như nổi điên, nó nằm vật ra đấy ngất luôn vì không chịu được sức khủng bố của cái đồng hồ báo thức chế độ người kia.

Sakura thở dài. Nói thật từ ngày anh đến thì Ino cùng với lũ kia đến cũng phải trăm lần rồi. Chúng nó còn phá hơn chục cái cửa của cô rồi. Cũng may là phòng cô có chế độ sửa cửa tức thời. Cô không muốn gặp ai vào lúc này vì hiện tại, cô cảm thấy rất tệ. Mỗi buổi sáng ngủ dậy, cô đều không muốn mở mắt ra vì phải nhìn cái thế giới tệ hại với cái vỏ bọc hoàn hảo của nó. Những con người đang vui vẻ, đang tay trong tay ngoài cứ đi qua, vui vẻ cười nói mà lướt qua nỗi đau của cô như thể đang cười nhạo trên sự đau đớn mà cô phải chịu đựng. Hôm nay cô buồn, lại buồn à mà ngày nào chả buồn đau chứ !

- Sakura, tớ đếm đến 3 mà cậu không mở cửa thì đừng có trách tớ là vì sao cái cửa thứ 369 này ra đi nhé ! - Ino hét lên làm cắt đứt dòng suy nghĩ của cô. Cô nàng cứ gào thét khản cổ họng mà không quan tâm rằng bạn mình đang bịt tai, nhăn mặt để tránh sự việc rằng tai mình phải vào viện một lần nữa. Ngày nào cũng như thế này, một chị thì gọi là THÁNH LẦY còn một chị thì gọi là THÁNH CỰC LẦY cứ đối đáp với nhau rồi lại phá hơn chục cái cửa. Cứ thế này sao sống được hả giời ???????

Rắc rắc

Chị Ino đang bẻ tay. Tiếng xương tay rắc rắc vang lên vui tai nhưng cũng thấy ghê ghê vì sát khí của chị ấy tỏa ra dày đặc. Mọi người lại một lần nữa phòng thân.

RẦM

Gia đình xin thương tiếc báo tin, cái cửa tứ 369 của cô Haruno Sakura đã ra đi. Nhìn gỗ vụn bay lả tả. những mảnh gỗ to đùng nằm dưới chân. Khói bụi mịt mù và may mắn thay, lần này hệ thống thay cửa tự động đã hết gỗ để làm cửa và thay nên là không có cái cửa nào phải ra đi nữa ! (Cam: HOAN HÔ !!! TA KHÔNG MẤT TIỀN NỮA RỒI !!!!!!!! *tung bông*)

[SasuSaku] (longfic) Konoha High SchoolNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ