Chapter 7 : liệu mà quay cóp đừng để bị đúp

1.3K 33 0
                                    

Thượng đại ca, tha cho em đi- Hồng Thiên dùng ánh mắt cún con nhìn Khải Thượng

-Ai cho bỏ tay xuống?- Khải Thượng nhướn mày nhìn nó

-Vương đại ca, tha cho em đi, mai em có bài kiểm tra 1 tiết môn...Toán, môn Toán!- Hồng Thiên mất mấy giây để nghĩ ra lý do chính đáng để xin tha

Khải Thượng cười thầm trong bụng, thằng nhóc này mà cũng biết đến hai chữ kiểm tra sao? Lần đầu tiên thấy nó nói ra câu này, cậu không biết nó nói thật hay gạt cậu nhưng để Hồng Thiên nghĩ ra lý do này đúng là một kỳ tích.

-Thật không?- Khải Thượng ngờ vực

-Thật mà, em thề!- Hồng Thiên giơ ba ngón tay lên trời thề thốt

-Cố mà quay cóp! Ra ăn pizza đi!- Khải Thượng nói

Hồng Thiên nghe xong chút xíu nhảy cẫng lên, nó cười tươi rồi chạy lên phòng bếp. Hộp pizza để ngay trên mặt bàn, bụng nó đã gõ trống tự lúc nào. Hồng Thiên ngồi xuống nhai nhồm nhoàm. Khải Thượng lúc này ở trong phòng gọi điện thoại cho đứa đàn em, mai cậu lại được vận động chân tay nữa rồi. Khải Thượng đã quá mệt mỏi với nghề này nhưng cậu lại không dứt ra được

Gangster? Con đường này cậu đến với nó là ép buộc nhưng cũng như một viên thuốc phiện vậy, cậu không thể dứt khỏi nó. Đó là nguyên do tại sao cậu sợ Hồng Thiên sẽ dấn thân vào con đường này. Cậu không muốn nó bị hủy hoại, cậu không muốn nó sẽ có kết cục bi thảm

Người ta vẫn bảo cậu hào hoa, phong lưu, đa tình. Một tên gangster hội tụ mọi yếu tố. Vẻ đẹp bất cần manly của cậu khiến bao cô gái say đắm. Nhưng đó chỉ là những cô gái con của ông trùm này, ông trùm nọ hay những người cần tìm đến tên đại ca như cậu giúp đỡ

Khải Thượng cau mày lại, thở dài một tiếng, cậu lấy điếu thuốc ở túi áo ra, cũng đã lâu cậu không hút thuốc. Khải Thượng nghiện thuốc lá nặng nhưng từ ngày Hồng Thiên về đây, cậu sợ nó sẽ học đòi theo mình nên không dám hút thuốc trước mặt nó. Nhớ lại ký ức, mọi chuyện trôi qua vừa nhanh vừa chậm, vừa vui vẻ, hạnh phúc lại xen lẫn đau thương. Ký ức của một tên Gangster không bao giờ phủ một màu hồng, phải chăng tô điểm trên đó chỉ là những màu hồng mà cậu tự vẽ nên

Người con gái cậu từng yêu thương là một cô gái hiền dịu, xinh xắn. Cô cao ráo, dáng người không đẹp như Tiểu Lam, khuôn mặt tròn trĩnh phúc hậu chứ không theo mốt cằm nhọn như những cô gái hiện giờ. Khải Thượng để tâm đến người con gái đó là khi cậu đi ngang qua một ngôi trường cấp 3 có tiếng ở thành phố. Hàng tá học sinh trong tà áo dài đi qua nhưng cậu chỉ chú ý đến người con gái này

Khải Thượng bắt đầu tìm tòi sách vở để ghi điểm trong mắt nàng nhưng với một tên gangster như cậu, sách vở từ lâu đã thành một thứ xa vời dù cho cậu rất muốn dành thời gian với nó. Ngày mà Khải Thượng tỏ tình với cô nữ sinh này, trong trí nhớ của cậu thì đó là một ngày trời trong xanh, thi thoảng có những cơn mưa phùn của mùa xuân đến. Cậu phải chờ đến 1 năm dành thời gian đi theo mới dám tìm đến tỏ tình. Đây cũng là thời điểm cô nàng đang học năm 1 của một đại học danh tiếng

Cô nàng sinh ra trong một gia đình trí thức với bố làm hiệu trưởng một trường quốc tế và mẹ làm ở ngân hàng. So với gương mặt hiền lành, ngây thơ đó có lẽ là một nội tâm thật sự khiến cậu phải sợ hãi và đau khổ

Gangster Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ