Chương 16 : Liệu ?
– Nhưng em muốn nói là, em muốn làm lại đàn em của anh - Bảo nói gặp ngùng
– Giờ tao chưa muốn nói chuyện này, đợi Huy tỉnh lại tao tính với mày - Hắn cau mày
– Dạ, em về phòng trước
1 giờ...2 giờ...3 giờ...3 tiếng đồng hồ trôi qua mà đèn phòng cấp cứu vẫn chưa tắt. Phụt. Đèn đã tắt
– Bác sĩ, em ấy....
– Cậu ấy đã qua cơn nguy kịch nhưng
– Nhưng sao bác sĩ?
– Việc ấy cậu ấy có tỉnh lại hay không là do ý chí của cậu ấy. Dao găm quá sâu, cách tim chỉ còn 3 cm, chúng tôi đã cố gắng hết sức, mất máu quá nhiều và vết thương rất nghiêm trọng nên........mọi việc chỉ còn chờ cậu ấy
– Liệu em ấy có thể tỉnh lại hay không ?
– 40%
– Thấp vậy sao?
– Chúng tôi đã cố gắng hết sức
– Cám ơn bác sĩ, tôi ó thể vô thăm cậu ấy?
– Cậu không nên vào, để cậu ấy hồi sức đã
– Dạ, cám ơn bác sĩ - Hắn chào bác sĩ
...
* Reng * có một cú điện thoại , à thì ra là do anh của hắn . Bây giờ nhìn hắn như là người mất hồn , cách làm sao để nghe điện thoại có lẽ hắn đã quên mất . Phải gọi tới , gọi lui tới năm , sáu cuộc thì hắn mới bóc máy
– Này, mày đang ở đâu? - Kẻ kia hỏi hắn
– Bệnh viện ... - Hắn như người mất hồn nói
– Mày bị gì vậy?
– Huy bị thương, không có gì
– Vậy mày về trình báo mama kìa
– Nói tối nay tui ở bệnh viện với Huy
– Ờ, mày đang ở bệnh viện gì? Mai ông Thanh vô rước mày đi học
– Mai xin tôi nghỉ 1 ngày, xin cho Huy nghỉ luôn dùm
– Rồi
– Cám ơn
– Biết nói cám ơn lun à
– Thì sao ?
– Không có gì , tạm biệc ...
– Bye nhóc !
...
– Ca, em có mua 1 ít...
– Mày nói nhỏ tí cho Huy nghỉ
– Em xin lỗi vì em mà anh và thầy...
– Không sao
– Chuyện hôm quaa anh nghĩ như thế nào?
– Chuyện gì?
– Chuyện anh làm đại ca em lại
– Ừ cũng vì điều đó tao và Huy mới cứu mày
– Em...em
– Mày muốn gì?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ ĐAM MỸ ] Ái Sư !
HumorMột cậu con trai vốn phong lưu hào nhóng trước bao nữ sinh . Rồi bổng một ngày cậu đã gặp được một nữa của đời mình . Cậu ấy là ai ư ? À ... Người đó chính là Thầy giáo chủ nhiệm của mình .......................................... ''Thầy có bằng...