Chương 3
Ôn Mạt Uyển đem xe dừng ở Thúy Ngọc Các, lúc ca khúc cuối cùng trong radio phát xong Ôn Mạt Uyển rốt cuộc nhìn thấy một nữ hài tử mặc váy ngắn màu trắng đứng trong đám đông kẻ tiến người lui mà trông ngóng, cổ của nàng trông rất được, trong bóng đêm duyên dáng yêu kiều, Ôn Mạt Uyển liền cứ ngồi vậy mà nhìn ra, giống như đang thưởng thức một chú thiên nga xinh đẹp.
Ôn Mạt Uyển chợt cảm giác rình coi mà đánh giá Lê Phi Yên như này thú vị nói không nên lời, biết rõ nàng đang tìm chính mình lại cố ý làm cho nàng nóng vội, nhìn phản ứng của nàng.
Lê Phi Yên có loại khí chất độc đáo mà nữ hài cùng tuổi không có, ánh mắt lộ ra sự thuần thục nhưng con người lại hồn nhiên trong veo giống như khối đậu hũ mềm vừa qua nước, nếu đổi lại là người khác, có khả năng sẽ làm hai loại ý vị này mâu thuẫn, tụt xuống thành già dặn hoặc là giả vờ ngây thơ mà Lê Phi Yên lại đem chúng hòa hợp lại một cách tương đối hoàn mỹ, ngươi sẽ nghĩ muốn bảo vệ một nữ hài tử vừa bất lực lại vô tội, nhưng cùng lúc lại lo lắng nàng cố tình gây sự làm cho người ta khó chống đỡ.
Thưởng thức xong rồi, Ôn Mạt Uyển đi xuống xe lập tức đi đến phía sau Lê Phi Yên, ung dung mà nói, "Đến rồi?"
Lê Phi Yên xoay người, đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó lại đột nhiên cười rộ lên, nói: "Làm cho Ôn tổng đợi lâu." Dừng một chút lại nói thêm: "Tôi có thể gọi ngài là Mạt Uyển tỷ không?"
Ôn Mạt Uyển mỉm cười nói: "Có thể." Kỳ thật Ôn Mạt Uyển thực thích xưng hô thân thiết như vậy, bằng hữu của nàng vốn là không nhiều lắm, người quen biết nàng không phải gọi nàng Đại tiểu thư thì chính là Ôn đổng, khách khí lại lạnh như băng.
"Chúng ta bây giờ đi đâu?" Ôn Mạt Uyển hỏi, lấy ra chìa khóa muốn mở cửa xe.
"Đi nhà của tôi a." Lê Phi Yên không chút do dự nói.
Tay Ôn Mạt Uyển dừng ở không trung cương một chút, rất nhanh tự nhiên chuyển thành vuốt tóc, Lê Phi Yên nhìn thấy Ôn Mạt Uyển đè xuống kinh ngạc, xuất phát từ lễ phép với tu dưỡng tốt nên không thể biểu hiện ra bên ngoài. Lê Phi Yên giải thích: "Bằng hữu từ Ý mang về cho ta một ít hạt cà phê, nghe nói hương vị tốt lắm, hơn nữa ta cũng muốn thử máy pha cà phê vừa mua, một người rất không thú vị." Lê Phi Yên thực thông minh, nàng biết hiện tại mình cùng với Ôn Mạt Uyển nhiều lắm chỉ tính chính là quan hệ bằng hữu, nếu muốn thuyết phục nàng làm cái gì, phải tìm một cái lý do, làm cho Ôn Mạt Uyển cảm thấy cự tuyệt lý do đó là việc thất lễ, vậy tám chín phần mười là thành.
Quả nhiên, Ôn Mạt Uyển suy nghĩ rồi gật đầu đáp ứng.
Bỗng dưng thả lỏng tâm tình, Lê Phi Yên lại nghĩ đến Diệp Nam Thành, vạn nhất Diệp Nam Thành gọi điện thoại tới, đây không phải là hỏng sao , nàng vì thế thử thăm dò hỏi, "Cô trở về trễ Diệp tổng sẽ không sốt ruột sao?"
Đột nhiên nhắc tới Diệp Nam Thành, Ôn Mạt Uyển ánh mắt nâng lên nhìn nàng nói: "Không quan hệ, tôi đã cùng hắn nói qua sẽ về trễ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][Edit-Drop] Yêu tam nhi, ngươi sắc đảm bao thiên! - Xà Mục Sắt
General FictionYêu nghiệt tiểu tam, gan ngươi to bằng trời! Tên gốc: Yêu tam nhi, ngươi sắc đảm bao thiên! ( 妖三儿,你色胆包天!) *sắc đảm bao thiên: háo sắc đến liều mạng. Tác giả: Xà Mục Sắt Thể loại: Nguyên phối x tiểu tam, hiện đại, ôn nhu muộn tao thụ x phúc hắc...