Đã hai năm trôi qua, cô vẫn ở bên Ngô Thế Huân, cùng Huân làm việc ở công ty Ngô gia. Ngô Thế Huân - Tổng giám đốc còn cô là thư kí cho Huân. Mặc dù cô là thư kí nhưng Huân vẫn hết mực lo lắng và chiều cô. Vào một buổi chiều khi tan làm, khi cô đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi về thì bị Huân kéo lại, khóa chặt cửa lại.
- Huân à, về nhà đi ở đây không tiện đâu. Huân ép cô vào tường.
- Không sao, có ai nhìn thấy đâu. Cho anh một lúc thôi, cả ngày làm việc mệt như thế có được gần em đâu.
- Chỉ giỏi chém gió thôi, vậy ai ngày nào cũng chạy qua chạy lại nơi anh làm việc ? Là thư kí của anh đó.
- Thôi mà, một lúc thôi. Nha.
Nói xong Huân bắt đầu hôn cô. Một nụ hôn nồng thắm chứa đầy tình yêu mà Huân dành cho cô. Hai năm nay, cô sống ở nhà Huân. Cô nợ Huân rất nhiều.
- Tổng giám đốc ơi, có người.......à tôi nên đi ra ngoài nhỉ. ^_^
Chợt nghe có tiếng người, cô vội đẩy Huân ra. Đỏ mặt. Huân bực tức vì làm gián đoạn nụ hôn của Huân.
- Có chuyện gì ?
- Xin lỗi anh nhưng đối tác bên công ty đã đến rồi ạ.
- Họ ở đâu ?
- Họ đang ở trong phòng tiếp khách.
- Nói với họ chờ tôi một lát tôi sẽ xuống ngay.
Huân nói với giọng bực tức.
- Haizz, đang gay cấn mà, tự nhiên lại....Hiền nhi à, tiếp nhé được không ?
Cô tức giận.
- Tiếp cái con khỉ nhà anh ý, có đối tác mà lại không đi, thôi đi đi. Em chờ ở dưới nhé.
- Không em gặp đối tác với anh cơ.
Cô chưa kịp nói gì thì Huân đã kéo cô đi. Cô cùng Huân chuẩn bị bước vào phòng. Nhưng sao cô cảm thấy có gì đó không ổn, tim cứ đập loạn xạ. Đang chuẩn bị vào....
- Tổng giám đốc ơi, tổng ....giám đốc, anh....anh đừng vào. Đối tác là......là....
- Thôi, là ai không quan trọng, vào rồi biết.
Huân chợt đẩy cửa. Một nụ cười hé mở.
- Ngô tổng, đã lâu không gặp.
Huân không khỏi ngạc nhiên khi đối tác là Cao gia. Tổng giám đốc Cao Hoàng Lâm. Huân sợ anh nhìn thấy cô nên không cho cô vào.
- Ơ, kiểu gì vậy kéo mình vào lại đuổi ra thật là không hiểu nổi.
Huân ngồi vắt chân, ra vẻ khinh thường.
- Vẫn như ngày nào nhỉ.
- Cậu cũng thế.
Hai tia sét đánh chéo vào nhau. Họ hiện giờ như hai con hổ đang chuẩn bị đánh nhau nhưng Ngọc đã phá vỡ bầu không khí đó.
- Lâm à, thôi chúng ta đến đây không phải để cãi nhau đâu nhé.
Lâm trấn tĩnh lại thái độ của mình.
- Hãy quên hết chuyện quá khứ đi.
- Được nhưng trước khi vào việc có thể cho tôi hỏi cô gái này là ai không ?
BẠN ĐANG ĐỌC
Tớ và cậu - chỉ đơn giản là bạn thôi, đúng không?
RomanceTruyện kể về tình cảm đáng yêu của hai người bạn học trò hồi cấp 3 và đến sau này khi gặp lại nhau thì sẽ ra sao đây?