Hạc giấy

696 55 28
                                    

Dành tặng VNgcAnhTh, Tsuru_Nightray, Aegithalos, UyenNguyen744

"Miraduki đang làm gì thế ạ?"

"À~ Ta đang gấp giấy Origami"

"Orirami?"

Tsurumaru ngơ ngác nhìn những tờ giấy đủ màu sắc để lộn xộn trên sàn nhà, rồi nó lại giương đôi mắt màu vàng to tròn lên nhìn người nam nhân, mái tóc màu bạch kim mềm mại xõa hai bên vai thật xinh đẹp.

Tay đưa một con hạc giấy lên gần mặt nhìn kĩ, bỗng nó kêu lên "A! Là ta nè Miraduki!"

Đứa trẻ thích chí giơ con hạc giấy ra trước mặt Mikazuki. Y cười nhẹ xoa đầu nó.

"Phải rồi ha! Là Tsuru nhỉ?"

Mặt đứa trẻ rạng rỡ, nó cười tươi, chạy ra khỏi phòng.

.

Trên hiên nhà tràn ngập ánh nắng đầu hè không quá gắt, tiếng lá cây xanh rì xào xạc trong gió, tiếng ve kêu râm ran trên những thân cây. Một đứa trẻ nhảy chân sáo vừa đi vừa gọi lớn, đôi bàn chân nhỏ bé nhưng lại nhanh nhẹn vô cùng chạy khắp từ phòng này sang phòng khác. Đến trước cửa mỗi phòng nó mở toang ra, đảo mắt tìm thứ gì đó.

"A! Iratooshi coi nè, là ta đấy!"

Đứa trẻ vừa chạy vào phòng bếp đã vội vàng giơ con hạc gấp bằng giấy màu đỏ ra trước mặt gã.

"Ồ~ Đúng rồi!" Gã khổng lồ vui vẻ hùa theo "Trông giống Tsurumaru lắm đó... nhỏ nhỏ xinh xinh này"

Người nam nhân cao lớn đặt bao tải xuống đất rồi ngồi xổm xuống, tay xoa xoa đầu Tsurumaru. Đứa trẻ thích thú cười lớn, hai chân nhảy nhót không ngừng. Gã cười, mái tóc màu cam đỏ hòa cùng nắng đầu hè, những tia nắng nhảy nhót trên tóc gã một cách thú vị. Nụ cười tươi với hàm răng hơi nhọn của gã cũng không làm người khác sợ mà ngược lại đem đến cho người ta cảm giác an toàn.

Gã cầm lấy con hạc giấy đưa lên đặt lên đầu đứa trẻ, đứa trẻ không hiểu gì cứ loay hoay vò vò mái tóc của nó để lôi con hạc xuống. Con hạc giấy rơi xuống trước mũi đứa trẻ làm nó phì cười. Gã cũng cười theo nhưng rồi nó vội chạy đi chỉ để lại cho gã một câu "Ta phải đi đây, tạm biệt Iratooshi!"

.

Một lần nữa thân hình nhỏ bé đó lại lao vụt ra khỏi cửa, chạy nhanh trên hiên nhà. Bỗng nó thấy một thân hình quen thuộc ngoài vườn liền chạy nhào tới.

"Ngài Kuninaraaaaaaa!!!"

Nó nhào tới ôm chặt lấy chân ông, kéo áo níu quần khiến y phục của ông xộc xệch hết cả.

"Tsurumaru nghịch ngợm quá! Dừng lại ngay!"

Ông khó xử, một tay giữ quần một tay cố giữ đứa trẻ. Đứa trẻ bỏ ngoài tai những gì ông nói, cái mông nhỏ xinh chổng lên, nó cố gắng rướn mình để trèo lên người ông. Kuninaga sợ nó ngã liền đưa tay ra sau đỡ lấy mông nó. Đứa trẻ trèo lên ngồi trên vai ông rồi liền giơ con hạc giấy ra.

"Kuninara nhìn nè, là Churu đấy! Churu dễ xương hơm?"

"Ừ, ta biết rồi. Nhưng từ sau Tsurumaru đừng làm như thế nữa, nghe chưa?" Kuninaga nhẹ nhàng quở trách, tay đưa lên đỡ lấy Tsurumaru.

Nguyệt Hạc Dạ Khúc [MikaTsuru]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ