Chương 6: Hắc xà kì lạ

2.4K 238 17
                                    

Càng đi vào sâu, chướng khí bên trong Ảnh Vụ sâm lâm càng lúc càng dày, cộng thêm màn đêm tối đen, ánh sáng duy nhất ở nơi này chỉ có ánh trăng, tầm nhìn của Dạ Nguyệt hoàn toàn che khuất, nhưng cước bộ của nàng cũng chưa từng dừng lại, chậm rãi từng bước tiến về phía trước.

Thời điểm Dạ Nguyệt đang lúc đi ngang qua một cái cây đại thụ to lớn, thì đột nhiên, đại thụ mãnh liệt rung lên, lá cây chuyển động xào xạt, những cái rễ to đang nằm bất động chồng chéo lên nhau ở trên mặt đất, bỗng nhiên chuyển động biến thành những con mãng xà di chuyển đến chỗ Dạ Nguyệt, mục đích cuốn lấy chân nàng.

Đáng tiếc kế hoạch của bọn nó đã thất bại, thời điểm cây bắt đầu xào xạt, Dạ Nguyệt đã hoàn toàn ở trong tư thế chuẩn bị chiến đấu, đến khi những cái rễ bất ngờ di động đến chỗ Dạ Nguyệt, nàng đã nhanh tay, dùng thanh kiếm khi nãy nhặt được trong đám xác chết, dứt khoát chém xuống mấy cái rễ.

"Gràoooooooo" đại thụ gào thét, tiếng lá cây xào xạt càng lúc càng mãnh liệt, đại thụ đang đứng yên. Đột nhiên từng bước, từng bước di chuyển tới gần chỗ Dạ Nguyệt.

Bởi vì đại thụ quá mức to lớn, cho nên di chuyển cũng hết sức chậm chạp, thế nhưng những dây leo cùng rễ của nó lại hoàn toàn trái ngược, tốc độ của chúng nhanh tới chóng mặt.

Dạ Nguyệt mắt lạnh nhìn mấy cái rễ cùng dây leo đang lao đến, thứ này mặc kệ là thứ gì, chỉ cần uy hiếp đến tính mạng của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không tha cho nó.

Dạ Nguyệt nhón chân nhảy lên tránh thoát một cành cây đang tấn công chính mình, kiếm trong tay liên tục công kích vô số những rễ cây cùng cành cây, bị Dạ Nguyệt chặt đứt văng ra khắp nơi trên mặt đất. Sau đó những cành cây, rễ cùng dây leo bị nàng chặt đứt nháy mắt hoá thành tro bụi.

Đại thụ càng lúc càng tiến đến gần, Dạ Nguyệt rõ ràng nghe được tiếng la thét vun vút chói tai từ đại thụ thoát ra. Đột nhiên, Dạ Nguyệt cước bộ hơi lảo đảo, bên tai xuất hiện ngày càng nhiều tiếng la hét thảm thiết liên tục nói: "Trả mạng cho ta...."

Trong đầu không hiểu càng lúc càng mơ màng, thậm chí Dạ Nguyệt còn mơ hồ nhìn thấy những thân ảnh khắp người tràn đầy máu, có người khuôn mặt toàn là máu, tay chân bị cắt đứt, có người bị cụt đầu trên tay còn cầm cái đầu của chính mình, mà miệng của cái đầu đó thì liên tục tràn ra máu tươi. Một cảnh tượng đẫm máu, mấy cái xác chết từng bước, từng bước đi đến chỗ Dạ Nguyệt đang đứng.

Bên ngoài sương mù vây kín Dạ Nguyệt, đại thụ to sừng sững đứng trước mặt nàng đã từ từ im lặng, tựa như kẻ săn mồi đang trông chừng con mồi của nó.

Thật ra đại thụ này chính là một yêu thụ, tên thường gọi là Mộng Thụ, chuyên sử dụng ảo cảnh giết chóc, thông thường nó sẽ khiến kẻ địch bị vây trong những ảo cảnh đáng sợ. Nhất là khiến cho người bị nó giam trong ảo cảnh bị vô tận sợ hãi dày vò, vô pháp thoát ra ảo cảnh, cuối cùng chết trong đó.

Dạ Nguyệt mắt lạnh nhìn đám người...không, nói đúng hơn là đám xác chết đang tiến tới, không chút hoang mang, không chút sợ hãi, hai con ngươi vẫn lặng lẽ mà nhìn cảnh tượng kinh hoàng trước mặt.

[BH] [Tự viết] Tam liệt chi Đế Tôn Huyễn ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ