CHƯƠNG 13

770 60 41
                                    

- Chả gì cả! 

- Hả...? 

Hirai Momo đúng là đang muốn ăn đập đây mà!!

Sáng sớm đến nhà người ta phá đám không để người ta ngủ, bây giờ lại nói là không có gì! Không phải muốn ăn đập thì là gì!?

Trong lúc Nayeon đang đơ người ra đó, Momo nhân cơ hội mà "đánh nhanh thắng nhanh".

- Tớ vào nhà nhé! - Hỏi cho có thôi chứ chưa đợi chủ nhà cho phép thì đã bước chân vô rồi.

-... - Nayeon chả biết nghĩ gì lại né sang một bên cho Momo vào nhà, còn mình thì cứ đứng đơ ra đó.

- Cậu còn đứng làm gì vậy?

- À... ừ! Mà khoan...

Im Nayeon hôm nay thật đúng là "đồ rùa chậm chạp" , tên mặt dày kia nãy giờ hành xử tự nhiên quá đáng như không có gì xảy ra kia đúng là đáng giết mà!!! 

- Yah! Cậu đang làm cái quái gì vậy? - Nayeon cau có.

- Bình tĩnh, lại đây ngồi xuống rồi nói chuyện.

Ngược lại với sự chậm chạp và cau có của Nayeon, hôm nay Momo hoàn toàn bình tĩnh và chủ động hơn rất nhiều.

Nayeon vẫn với bực tức trong lòng, lại ngồi xuống đối diện Momo, quan sát Momo cũng ngồi xuống theo mình rồi chờ người kia mở lời trước. Nhưng quái lạ thật! Gần 5 phút rồi mà tên kia chả thèm nói gì, cả hai chỉ ngồi nhìn nhau! Có mấy lần Momo như chuẩn bị nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

"Hirai khốn khiếp! Sự chủ động vừa nãy bay đi đầu rồi!?" - Nayeon pov.

Chịu không nổi sự im lặng, Nayeon đành lên tiếng trước.

- Này! Nếu như không...

- Tớ xin lỗi!

Hirai Momo hôm nay thật lạ! Cho cả đống thời gian không chịu nói năng gì, đợi lúc người ta đang nói thì lại nhảy vào chặn họng ngươi ta lại. Xong vụ này nhất định Nayeon phải "đè" Momo ra mà xử lí mới được! 

- Dụ gì?

- Thì... hôm trước đột nhiên "mất tích" làm cậu lo lắng...

- A... ai... thèm... l... lo cho cậu cơ chứ!- Nayeon phản bác trong khi quay mặt đi chỗ khác.

- Thật chứ? - Momo dơ cái điện thoại ra như muốn nhắc lại mấy cái tin nhắn lúc trước của Nayeon.

-... - Nayeon giật mình khi nhìn cái điện thoại rồi lại cau có muốn nói gì đó nhưng lại bị chặn họng...

- Dù sao thì cũng xin lỗi và cảm ơn cậu!

Momo nói với chất giọng chân thành và nghiêm túc nhất có thể. Nhưng như vậy thì chỉ làm cho Nayeon bớt giận lại thôi chứ còn ấm ức lắm. Đã vậy Nayeon quyết trừng phạt tên này luôn!

- Lời xin lỗi không được chấp nhận! 

- Hả!? Tại sao vậy... - Lần này thì cái giọng mè nheo của Momo lại lên ngôi khác hẳn vừa nãy. 

- Cậu dám coi thường tớ! 

- Có hả? - Tiếp tục lại phơi ra bộ mặt "khôn" của mình.

[MoNayeon] - Chắc là...Không...Nhất định là cậu!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ