Đôi chân Jang Seo cứ mãi thập thò trước cổng công ty Big Hit , trong đầu đã chuẩn bị hàng tá lý do để giải thích khi mà hôm trước thì hùng hồn khẳng định sẽ trả lại bằng một chiếc áo còn nguyên tem nhưng cuối cùng lại là chiếc áo của anh sau khi cô đem từ tiệm giặt ủi về .
Jang Seo cứ thế xoay đủ gần chục vòng trong tình trạng mặt cúi xuống nền nhà , hai đôi chân bước qua bước lại thì vô tình va vào người Nam Joon . Chiếc kính Jang Seo đang đeo cũng vì thế mà rơi tự do xuống đất .
' Ôi không ! '
Cô chỉ kịp thốt lên mà không kịp cứu lấy chiếc kính của mình .
' Ấy ! Tôi xin lỗi '
Một giọng khá quen cất lên , là Nam Joon .
Xung quanh đang trở nên mờ dần với Jang Seo , cô không phải là cận quá nặng nhưng do tính chất của công việc nên chiếc kính như một phần của cơ thể cô vậy .
' Chiếc kính ! '
Trong khi Jang Seo đang mải tìm kiếm chiếc kính của mình thì Nam Joon vẫn chưa thực sự hiểu vấn đề .
' Jang Seo tìm gì vậy ? '
Nam Joon chỉ mải nhìn hành động khá kì lạ của Jang Seo , anh cứ thế bước lùi dần về phía sau lưng mà không biết rằng có vật đang nằm ngay dưới chân và thế là ...
" Crốp "
Âm thanh giòn giã vang lên , hai con người như đứng khựng lại trong vài giây . Thiết nghĩ chiếc kính lúc nãy nếu rơi xuống đất mà có bình an vô sự thì bây giờ cũng chẳng lành rồi .
' Không lẽ... '
' Ôi trời ! Thành thật xin lỗi '
Nam Joon cúi người nhìn chiếc kính gãy nát dưới chân mình .
Anh vội tháo chiếc kính của anh đưa cho Jang Seo . Vì kính ít độ hơn nên cô phải dụi mắt mấy lần mới quen được . Và chẳng phải mất công tìm thủ phạm nữa , cô nhìn xuống chiếc kính tội nghiệp nằm dưới đất , cảm giác không thể nổi giận cũng không thể làm gì hơn .
Bây giờ Jang Seo mới có thời gian để nhìn rõ Nam Joon trong bộ khá thoải mái kết hợp giữa chiếc áo thun và quần short đến đầu gối , là phong cách của mùa thu sao ? Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ đến điều đó...
' Anh sẽ mua chiếc kính khác cho em vậy , có lẽ đã không còn cứu chữa được nữa rồi '
Nam Joon gãi đầu ngại ngùng , anh nhặt những mảnh gãy vụn của chiếc kính từ tốn cho vào túi quần của mình .
' Không cần đâu , chỉ là chiếc kính thôi mà '
Jang Seo lắc đầu từ chối .
' Có lẽ anh không nên xuất hiện đột ngột như thế ... Nhưng em làm gì ở đây vậy ?
Nam Joon không ngờ cô lại xuất hiện ở đây , vẫn là chiếc balo nặng nề trên vai nhưng hôm nay cô bộ đồ cô đang mặc mang vẻ nữ tính hơn nhiều .
' Em đến để trả chiếc áo cho anh ... Thật ra thì em đã giặt ủi rất sạch sẽ rồi nên là...'
Không đợi cô nói hết câu Nam Joon đã đưa tay tự nhận lấy chiếc túi , anh bật cười , hẳn là đã phần nào đoán được kết quả từ trước . Nhìn chiếc áo được cô gấp gọn trong túi vẫn thơm mùi nước xả vải Nam Joon còn lịch sự đáp lại .
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Namjoon | Fanficgirl ] Nam Joon Và Mưa
FanfictionKim Nam Joon - Anh giống như cơn mưa ngoài kia , đến bất chợt - thấm dần xuống đất - yêu lúc nào chẳng ai hay . 20-04-17