Ngoại truyện 2: Song Tử Nam Tước

7.8K 485 82
                                    

Một chuyện khá thú vị nè hjhj

---------------------

Có ai biết rằng vị Song Tử Nam Tước của chúng ta đã từng là một thằng nhóc bẩn thỉu, đói rách và phải đi ăn trộm để sống qua ngày?

Đã từ rất lâu rồi, thời khắc hắn sinh ra đã có số phận bị người ta ghét bỏ. Mẹ hắn, thực chất chỉ là vợ hai. Đúng thế, chẳng qua hắn được sinh ra từ một khắc say xỉn mà thôi.

Tuy Song Tử sinh ra trong một gia đình quyền quý, nhưng hắn cũng chưa từng biết cái "xa hoa" là gì cho đến năm 9 tuổi. Nói thẳng ra thì hắn cũng chỉ là một đứa con riêng. Ở Wonderland rất cố kị việc lấy nhiều vợ, họ chỉ quan niệm một vợ- một chồng. Nhưng lúc ấy mẹ Song Tử là một nữ nhân trẻ tuổi mà đã mang bầu cậu, thì tên quý tộc Song cũng chẳng còn cách nào khác.

Hồi đó, Song Tử có một người anh trai nửa huyết thống, tên hắn là Song Ân-con trai của phu nhân lớn. Song Tử không phải đứa con trai duy nhất của tên quý tộc Song, nên hắn chưa bao giờ ngó ngàng đến cậu, mà chỉ chăm chăm bồi dưỡng, chiều chuộng Song Ân. Song Tử chính là đứa con bị vứt bỏ, bởi chính người bố của mình, hay thậm chí là mẹ cậu- Bà ta chỉ chăm chăm đuổi theo vinh hoa phú quý mà gần như đã quên mất mình còn một đứa con trai.

Song Tử lên 6. Khi chỉ còn là một đứa trẻ chưa hoàn thiện nhân cách, cậu đã bị anh trai mình đuổi xuống ngủ ở chuồng ngựa. Những ngày đầu, cậu khóc rất nhiều. Bởi vì ở chuồng ngựa rất hôi, bởi vì đó là nơi bẩn thỉu, bởi vì cậu thậm chí còn không được ăn uống tử tế; bởi vì những tiếng khóc đó, cậu còn bị lũ trẻ nông dân kì thị, bắt nạt. Bởi vì ốm yếu, bất tài, không thể làm cho cha yêu thích, chính người mẹ mà hằng ngày cậu vẫn đứng từ xa nhìn đã bỏ rơi cậu, thậm chí còn cho cậu một cái tát đau đớn. Lâu dần, cậu đã trở nên vô cảm với thế giới; cậu dừng khóc, vì kể cả cậu có khóc to đến mức nào, cũng sẽ chẳng ai đến giúp.

Qua một năm sống trong chuồng ngựa, Song Tử đã quen với cuộc sống này và bắt đầu biết cách để sinh tồn. Cậu vào thị trấn ăn cắp bánh mì để ăn qua ngày. Có những lần bị người ta bắt lại, đánh đập tàn nhẫn, nhưng Song Tử chưa bao giờ khóc. Khóc thì làm được cái gì chứ?

Nhưng trên thế giới này, có người xấu thì cũng có người tốt. Song Tử cũng không ngờ cuối cùng người dang tay giúp đỡ cậu lại là đại phu nhân. Lần đó, bà ta với khuôn mặt lạnh lùng bước vào chuồng ngựa, ánh mắt quét qua một cách khinh miệt- nhưng khi chạm với ánh mắt vô hồn của cậu,bà ta khẽ ngạc nhiên, trong tia ngạc nhiên xen lẫn thương hại. Nhưng sau đó lại phục hồi vẻ cao quý thường ngày, bà ta để một cái lán nhỏ ở đó rồi lại rời đi.

Song Tử biết cái lán đó đã cứu hắn rất nhiều. Bên trong là một ít thuốc bôi và băng, nhưng chủ yếu là sách. Cậu không được học chữ, nhưng ở trong làng có một lớp học nhỏ, gần như ngày nào cậu cũng đến đó học lỏm nên cũng có biết đôi chút, lâu dần cũng tự học được. Cuốn sách đầu tiên cậu đọc đầu tiên lại là sách chính trị. Tuy mới 7 tuổi, nhưng cậu lại cảm thấy rất hứng thú với nó. Cậu đọc đi đọc lại cuốn sách rất nhiều lần, và bản thân tự dưng ý thức được một chút. Cậu bắt đầu đi chạy việc vặt cho nhiều nơi, thù lao nhận được sau mỗi ngày đều đem đi thuê sách để đọc.

(12 chòm sao) Lạc vào xứ sở thần tiên (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ