11

118 18 1
                                    

11. Bữa trưa ngon miệng

Chẳng phải cảnh đó bắt phải… back hug ư? Cậu nhìn sang phía Kim Soo Hyun theo bản năng, chưa kịp nhìn rõ thì lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt, chỉ loáng thoáng nhìn thấy hai đường cung cong vòng của đôi mắt kia.

Này, tâm trạng tốt quá nhỉ?

“Cậu đang làm gì mà cười râm thế..” Park Ki Woong thoáng kinh hãi trước biểu cảm mang hơi hướm dâm đãng trên mặt tên Kim Soo Hyun kia.

Kim Soo Hyun tâm trạng đang tốt, cũng chẳng tức giận gì, chỉ cười tít mắt nói: “Cậu nói xem nếu có skinship thì mối quan hệ có thân thiết hơn không nhỉ? Hắc hắc hắc hắc hắc hắc…”

Park Ki Woong được phen rùng mình trước điệu cười của anh, còn chưa kịp phản ứng thì Kim Soo Hyun đã hí hửng nhảy chân sáo đi mất.

Mang dép lào mà cũng nhảy chân sáo như thế được sao?

Bữa cơm trưa của dàn sao chính vẫn diễn ra bên cạnh máy quay, Lee Hyun Woo ngoan ngoãn ngồi một bên một tay cầm kịch bản một tay cầm đũa ăn miếng được miếng mất.

Nghe tiếng Park Ki Woong, cậu liền nhìn sang hướng đó. Gã đang vui vẻ khoác vai Kim Soo Hyun, hai người kề sát bên nhau, chẳng biết đang nói gì. Chỉ thấy trên mặt Kim Soo Hyun treo một nụ cười ngốc nghếch, có chuyện gì đáng để anh ấy vui đến thế cơ chứ?

Lee Hyun Woo cảm thấy trong lòng mình có một sự hoang mang lấp kín. Không muốn nhìn nữa, cậu quay đầu lại ra sức và hai muỗng cơm, nhưng đến mặn nhạt ra sao cũng chẳng nếm ra.

Mình cứ như thế này rốt cuộc là thế nào?

Nhìn Kim Soo Hyun ra sức theo đuổi mà cậu không giấu được những bọt khí chua chát trong lòng, dường như vì sự ích kỷ của bản thân mình mà có chút hổ thẹn, nhưng lại không chỉ vẻn vẹn như thế. Thứ tình cảm không thể kiểm soát trong đáy lòng càng khiến cậu cảm thấy hoảng sợ hơn.

Đúng, hoảng sợ.

Đã đọc quá nhiều kịch bản, đã diễn không ít những câu chuyện tình yêu.

Nhịp đập loạn nhịp, đầu ngón tay run rẩy, thứ khí tức khiến người khác muốn lại gần hơn nữa và cả sự xúc động ngày càng không thể kiểm soát được nữa, muốn nói ra cho thỏa.

Những tình tiết trong phim dường như không ngừng diễn ra trên người mình, để lại những dấu ấn xác thực. Những hoài nghi miên man bị đạp đổ rồi lại không chịu buông tha mà trỗi dậy.

Lee Hyun Woo cúi đầu xuống, để mình chôn vùi trong bóng tối. Cậu biết, cậu vẫn luôn biết rõ.

SECRETLY, NOT GREATLY, IN LOVE [end]  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ