End

896 79 55
                                    

Vài tháng trước, Changkyun tham gia một cuộc thi dương cầm của thành phố, may mắn giành được giải Nhì. Đối với người không được học bài bản thì như vậy cũng đã xuất sắc rồi, cậu cùng Kihyun và Hyunwoo đi bộ đến nhà hàng gần đó để chúc mừng. Vô tình lại thấy một áp phích điện tử thật lớn trên tòa cao ốc phía đối diện. 

Nhân vật trong đó lại không hiểu sao lại khiến cậu không rời mắt được. Người kia chỉ đơn giản mặc một chiếc áo thun trắng, mái tóc bạch kim vuốt cao. Chân mày sắc sảo, đôi mắt một mí hẹp dài, mũi cao gọn, đôi môi mỏng trái tim không nhoẻn một nụ cười chỉ hơi mím lại, bên má ẩn ẩn hiện hiện lúm đồng tiền, thần thái lạnh lùng như vậy lại thật thu hút, trái tim cậu đập nhanh một chút.

" Matthew "

" Changkyun, có gì ở ngoài đó sao? "_Hyunwoo tuyệt nhiên không nhận thấy.

" À, em thấy người ta treo áp phích của Matthew phía đối diện "_Changkyun cười mỉm, nhận lấy chén canh từ tay anh. Nhưng bàn tay Hyunwoo chợt run lên một cái, nước canh nóng hổi đổ một chút vào tay anh.

" Hyunwoo, coi chừng "_Kihyun vội đỡ lấy chén canh nóng bỏ xuống, lấy khăn ướt trùm lên vết bỏng của anh_" Có sao không? "

" Không...không sao, anh bất cẩn quá. Anh vào nhà vệ sinh một chút"_Mặt Hyunwoo không chút huyết sắc, thật nhanh chạy đi.

" Anh ấy sao vậy ạ? "_Changkyun hơi ngờ nghệt.

" Chắc chỉ choáng một chút đó mà. Rửa mặt một chút sẽ tỉnh táo lại thôi, em đừng lo"_Kihyun gắp cho cậu nhóc một con mực sữa thật căng mọng.

Hyunwoo ở nhà vệ sinh, hai tay chống lên thành bồn rửa mặt, khuôn mặt ướt đẫm vì nước căng thẳng. Làm sao anh quên được, ngày này năm trước cũng là lần cuối Jooheon đứng trên sân khấu, chỉ là mọi thứ trôi nhanh quá, anh chưa thích ứng được.

Ngày hôm nay Changkyun vô cùng hào hứng, cả đêm qua chẳng thể ngủ được. Hôm nay là sinh nhật cậu đồng nghĩa với việc cậu có thể gặp Jooheon. Cả buổi sáng dường như không khí hơi kì quặc, Changkyun chỉ biết ngoan ngoãn mặc âu phục đen mà Kihyun chuẩn bị. Nhìn thấy hai người kia cũng âu phục đen nghiêm chỉnh hệt như mình lại ngây ngốc. Hay là đi đến nhà hàng sang trọng gì sao?

" Em có thứ gì muốn đem cho Jooheon coi không? "_Kihyun hỏi khi cả 3 ngồi lên xe.

" Có ạ"_Changkyun cười tít mắt, vỗ vỗ vào chiếc túi quai đeo trên vai. Cậu muốn đem tất cả giải thưởng mình đạt được khoe với hắn, nhất định sẽ được cái xoa đầu chiều chuộng của Jooheon và cả những lời khen.

Chiếc xe đắt tiền đi trên con đường cao tốc, Changkyun hơi nhìn ra cửa sổ, trên đường có biển báo hướng về Daegu, đó chẳng phải là quê hương của người kia hay sao? Changkyun có rất nhiều câu muốn hỏi nhưng nhìn lại sắc mặt Hyunwoo và Kihyun có vẻ không tốt nên thôi.

Chỉ là khi chiếc xe đỗ lại sau hơn một giờ đồng hồ, bước chân Changkyun hơi sững lại khi nhìn thấy trước mắt mình là một nghĩa trang đơn sơ.

" Đi thôi Changkyun"_Hyunwoo bình tĩnh nói, không biết từ lúc nào trên tay có một bó hoa trắng, anh cùng Kihyun đang đợi cậu phía trước cánh cổng màu đen hoen gỉ.

[ JooKyun | longfic ] BLINDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ