Mười lăm

483 49 0
                                    


" Jooheon về rồi "_Hyunwoo và Jooheon không hẹn cùng giật thót vì cái giọng oang oang có thể lên tận quãng tám của Kihyun, cả hai chỉ đang ngồi trong xe ở ngoài cổng và cái âm thanh đó vọng ra từ căn hộ vẫn khiến người đi đường ê ẩm cả tai. Hyunwoo trên mặt nổi đầy hắc tuyến, lấy tay xoa xoa thái dương của mình trong khi Jooheon cừi ngặt nghẽo bên cạnh.

" Anh đổi ý rồi, anh sẽ về nhà mình chứ không ở đây "

" Hyunwoo, đừng lật lọng như thế. Em đã bảo anh phải ở lại đây, quản lý không nên để nghệ sĩ của mình buồn lòng" _Jooheon vỗ vào vai của Hyunwoo_" Đừng lo, em sẽ bảo vệ anh khỏi móng vuốt của Kihyun "

" Tốt nhất là em nên làm cho tốt. Cái mạng nhỏ của anh bây giờ rất quý giá, anh vẫn còn bố mẹ già ở nhà, vẫn chưa có người yêu và hiện tại đang làm quản lý cho Matthew, cậu ta là nghệ sĩ solo rất nổi tiếng ở nhiều nước "_Hyunwoo giả vờ sợ sệt và sau đó tiếng cười giòn tan vỡ ra trong chiếc xe hơi.

" Jooheon, Jooheon về rồi "_Kihyun vừa mở cửa vừa ríu rít, hai mắt sáng ngời nhìn Jooheon bước xuống xe như một fan hâm mộ nhìn thấy thần tượng và sự thật đúng là như vậy.

" Tôi có mang quà về cho cậu đợi Hyunwoo đưa cho cậu nhé, tôi vào trước với Changkyun"_Jooheon phì cười trước cái gật đầu như mổ thóc của Kihyun, vươn tay xoa đầu người kia một cái rồi kéo vali bước vào nhà_" Changkyun ....ô"

Hắn chỉ mới vừa kịp bước một chân vào cửa đã thấy Changkyun lao tới ôm chầm lấy hắn khiến cả hai hơi loạng choạng muốn ngã ra sau, cả mặt chỉ vùi mặt vào ngực hắn mà không ngẩng lên. Jooheon mỉm cười bỏ tay đang cầm vali, luồn vào mái mềm của cậu nhóc. Nhưng hắn nhận ra cái đầu trong lòng mình bắt đầu ngọ nguậy.

" Sao vậy? "_Jooheon hỏi khi đã nhìn thấy được khuôn mặt Changkyun, cậu nhóc có chút phụng phịu.

" Anh dùng nước hoa mới...em không thích nó...em chỉ thích chanh bạc hà"_Changkyun tay vẫn nắm chặt hai bên vạt áo người kia, mặt cúi gằm xuống. Cậu không thích mùi nước hoa đắt tiền này, nó quá nồng nặc cho dù nó khá hợp với hắn nhưng Changkyun vẫn duy nhất thích mùi chanh bạc hà.

" Được rồi, anh sẽ không dùng nữa. Chân anh mỏi quá rồi, chúng ta vào ghế ngồi đi "_Jooheon than vãn kéo Changkyun ngã ngồi trên sô pha, tì cằm lên đỉnh đầu cậu_" Lúc nãy chạy nhanh như vậy rất nguy hiểm, nếu như không có ai ở đó thì sao? "

" Em biết anh ở đó. Em biết Jooheon sẽ không để em ngã" _Changkyun cười tinh nghịch, ngoan ngoãn cọ cọ mặt vào lồng ngực người kia_" Jooheon mau đi thay áo đi, em không thích mùi nước hoa này chút nào "

" Để anh nằm nghỉ một chút. Anh đã phải bay cả quãng đường dài đó, xong công việc liền chạy về với em "_Jooheon vòng tay siết chặt người trong lòng, mặc cho Changkyun hết vùng vẫy thoát ra hắn cũng thản nhiên nhắm mắt nghỉ ngơi.


" Quà của Jooheon mang về cho tôi đâu hả? "_Kihyun đứng chống nạnh chặn ngang trước cổng, không có ý định để Hyunwoo lái xe vào nhà.

" Có để người khác vào nhà trước không? Quà của cậu tôi chẳng thèm lấy làm gì "_Hyunwoo xoa xoa hai bên thái dương, nhướn mày nhìn con người đanh đá trước xe. Kihyun lại nguýt dài sa đó khẽ đứng sang bên trái vài bước nhường đường cho anh lái xe vào.

[ JooKyun | longfic ] BLINDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ