Sông Hàn lững lờ chảy, như dải lụa mềm mại quấn quanh Seoul xinh đẹp. Về đêm, ánh sáng rực rỡ của những biển hiệu làm lu mờ cả tinh tú. Seoul luôn vậy, tấp nập khiến người ta không thể dừng chân.
Jin Ah chậm rãi sờ lên cửa kính. Căn hộ này bố mẹ cô mua về để dùng những ngày hai người ở Hàn Quốc, hiện giờ là nơi ở tạm của cô. Nó có vị trí rất tốt, mặt hướng ra sông Hàn, xung quanh là khu đô thị sầm uất nhất đất nước. Nhưng quan trọng hơn, đối diện bên kia chính là kí túc xá của nghệ sĩ công ty SMEnt. Tuy rằng không thể nhìn kĩ, nhưng cơ bản vẫn có thể thấy bóng người.
Ban đêm nhiều thanh niên chậm rãi tản bộ, có người đạp xe thành từng nhóm, cười vang sang cả bên này. Không biết trong số họ có anh không.
Jin Ah còn nhớ, anh rất thích dạo bờ sông Hàn, ngắm sao trời và hóng gió trong lành. Con người anh ưa tự do, ưa hoạt động ngoài trời.
Baekhyun, em nhớ anh... Em muốn gặp anh...
Khu phố này tràn ngập hình bóng anh, trên xe buýt, trên màn hình lớn, trên poster dán tường. Cho dù cô nhắm mắt lại, vẫn có thể mường tượng khóe môi cười hình chữ nhật của anh, đôi tay thon dài mà mạnh mẽ của anh, và cả giọng nói khi đùa trêu gợi đòn khi trầm khàn nghiêm túc...
Rất muốn, đến bên anh ngay bây giờ.
"Nó vẫn chưa chịu nói chuyện?"
"Ông nó, tôi đã nói cách này không được mà. Tách xa chúng nó chỉ càng làm chúng nó càng gần nhau hơn thôi."
"Tôi mặc kệ! Hết anh lại đến em, hai đứa này làm sao vậy? Người nổi tiếng có gì hay? Anh trai bị lừa mà con bé vẫn không rút ra được cái gì sao?" Ông Seong không thể tin được.
Thân là người đứng đầu của Đại sứ quán, ông luôn phải cùng vợ di chuyển từ quốc gia này sang quốc gia khác, vì vậy ông luôn giáo dục hai đứa con ở xa, bằng cách cho con vào trường đại học tốt nhất, điều kiện ăn ở và đi lại tốt nhất, những mong con trở thành người sau này có thể nối nghiệp ông. Nhưng thật không ngờ, đứa con trai mẫu mực mà ông thường tự hào lại yêu một nữ thực tập sinh của SMEnt, sau khi nữ thực tập sinh ra mắt thì sang Mĩ, từ đó không liên lạc với con trai ông. Gần đây nữ nghệ sĩ trở về, Myungsoo muốn nối lại tình cũ với cô ta nhưng ông nhất quyết không đồng ý. Lần này đến lượt cô con gái nhỏ phải lòng một nam nghệ sĩ của SMEnt.
Nhắc đến SMEnt là ông Seong lại thấy đau đầu. Nghệ sĩ SMEnt có gì tốt mà hai đứa con của ông lần lượt dây dưa không dứt. Chủ tịch Lee Soo Man lại là bạn lâu năm của ông, đem tâm lí ném chuột sợ vỡ đồ nên ông không dám làm tới. Chẳng qua sự việc ở quảng trường Seoul thật sự đi qua giới hạn của ông, ông liền thương lượng với Lee Soo Man để đem con gái tạm thời về đây.
"Thế ông định cho Jin ở đây đến bao giờ? Ông không thể giữ con bé ở đây mãi." Bà Seong lo lắng.
Con gái đã về một tuần, ăn vẫn có ăn, uống vẫn có uống, nhưng duy chỉ nói là không mở miệng đến một lần. Đôi mắt cô luôn nhìn ra chỗ khác, im lặng như đã chết.
Bà Seong không quan tâm lắm về cái cậu Byun Baekhyun đang dây dưa với con gái bà. Cái bà quan tâm là, con gái vì rời xa cậu ta mà thẫn thờ như mất hồn. Trước kia để ngăn con gái dẫm theo vết xe đổ của anh trai, bà mới ra sức chia rẽ hai người. Nhưng tình hình như thế này không ổn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Em là nơi anh thuộc về
Fiksi Penggemar--Người ta nói, tình yêu của tôi không phù hợp với quy tắc hiện đại. --Không phải là tôi không có dũng khí để nói yêu em. Tặng Byun Baekhyun, chàng trai mà tôi muốn yêu thương nhất thế giới. #354 in Fanfiction (16/09/2017).