Jimin đau lòng nhìn khung cảnh mặn nồng trước mắt. Người mà anh hết mực yêu thương rốt cuộc đến tận bây giờ vẫn chưa bao giờ thuộc về bản thân anh. Jeon Jungkook, lúc nào cũng là Jeon Jungkook! Hắn chỉ xuất hiện ngay lúc cần thiết nhất thế là có vị trí trong tim Taehyung còn anh thì sao. Anh đã dành hết cả tình yêu, thời gian, tiền bạc...mà sao người con trai ấy vẫn mãi không nhìn anh đến một lần cơ chứ? Giờ thì sao đây...cậu với hắn lại cùng nhau sống hạnh phúc để lại mình Park Jimin anh cô độc suốt quãng đời còn lại hay sao? Liệu anh có thể chấp nhận?
- Jimin...
Taehyung bỗng rời khỏi vòng tay của Jungkook, bước đến chỗ anh. Trông anh thật cô đơn biết nhường nào...
- Jimin, em không nhớ gì hết nhưng...trong suốt thời gian qua rất cảm ơn anh.
- Rốt cuộc em nói với anh những lời này làm gì?
Cậu không trách anh vì lời nói dối ấy sao? Cậu không hận người đã khiến mình phải rời xa Jungkook hay sao? Tại sao cậu lại cảm ơn anh như vậy chứ? Những lời như vậy chẳng khác gì khiến anh càng cảm thấy mình thật kinh tởm mà thôi...Nhưng tại sao ánh mắt Taehyung vẫn ôn nhu như vậy? Phải chăng em ấy chính là thiên thần giáng thế của cuộc đời anh...
- Anh nói gì vậy chứ? Chẳng phải Minie từng nói rằng Taehyung là người yêu của anh sao? Còn bây giờ khi thấy Taehyung gặp được người khác thì anh bỏ rơi em...
- Không...không có...anh...
Nước mắt lại rơi rồi...Đúng là người khiến Park Jimin khóc chỉ có cậu mà thôi.
Taehyung nhẹ nhàng áp tay mình vào khuôn mặt người kia, mỉm cười dịu dàng như ánh nắng ban mai sưởi ấm trái tim cô độc của người đối diện.
- Biết sao giờ? Trái tim em cũng đập vì anh mất rồi...
- Nhưng...Taehyung à...anh không xứng đáng...Anh là kẻ hèn hạ, tiện nhân...anh không xứng với tình yêu của em...
- Anh đã nhận ra lỗi lầm của mình rồi mà và bây giờ anh chỉ cần sửa lỗi lầm của mình thôi...
- Taehyung...cảm ơn em...
Jimin xúc động ôm người kia vào lòng. Cuối cùng anh cũng có thể bên cậu rồi sao?
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Một lát sau khi thấy Taehyung đã yên vị ngủ trong phòng, Jungkook cùng Jimin bước xuống nhà khách nói chuyện.
Anh có phần bất ngờ khi hắn cho Taehyung ở lại đây. Cứ tưởng sẽ nhốt Taehyung 24/24 với hắn chứ? Có khi nào hắn bỏ cuộc không ta? Anh rồi sẽ có cơ hội mới? À mà Jeon Jungkook có bao giờ dễ dàng vậy đâu a...
- Ngày mai tôi sẽ chuyển qua đây sống. Chuẩn bị một phòng cho tôi đi!
Jimin biết mình có lỗi với Jungkook nên cũng chẳng so đo với hắn làm gì. Nhưng mà hắn là con người được nước lấn tới a...
- Còn anh mướn phòng trọ ở đi!
- Này! Nhà tôi nhá! Mắc mớ gì tôi phải ra ngoài ngủ! Cho cậu ở nhà là may phước lắm rồi nhá!
