Chương 8

140 13 1
                                    

Trong suốt buổi học sau đó, Win không hề quay lại lớp, tuy nhiên sự vắng mặt của cậu cũng không hề được giáo viên hỏi đến. Hạ Tuyết lấy làm lạ, khi nãy cậu ấy vừa mới nói một câu thì cậu bạn kia liền lo sợ đến xanh mặt nhanh chóng quay về chỗ ngồi. Hạ Tuyết bỗng giật mình nghĩ, không phải là ngồi gần một tên "anh hai" của trường chứ.

Hạ Tuyết ngồi trên chiếc ghế đằng sau trường học, cô phát hiện nơi này thật yên tĩnh để tập trung chuẩn bị bài cho ngày mai. Hạ Tuyết đã tính toán sẵn trong đầu, cô sẽ tranh thủ thời gian trước khi tới giờ làm thêm mà học bài tại trường, sau đó đi thẳng đến nơi làm thêm của mình. Sẽ không mất thời gian đi lại và tiền bạc, điều cô quyết định đến trường trung học King là bởi vì King sẽ miễn tất cả học phí cho cô, và đây là một ngôi trường nổi tiếng vì tập trung rất nhiều giáo viên nổi bật.

- Ai cha, đây không phải là Hạ Tuyết sao? - Hoàng Mai cùng Hồng Ngọc bước tới.

- Chào hai cậu, các cậu tìm mình sao? - Hạ Tuyết đáp.

- Bọn tao có chuyện muốn nói với mày. - Hồng Ngọc nói. - Mau đi theo tao nếu mày muốn sống.

Bọn họ có hai, cô lại chỉ có một mình. Hạ Tuyết đành đứng lên, thu gom lại sách vở và đi theo họ.

Trên sân thượng của trường trung học King, Hạ Tuyết bị Hồng Ngọc giáng một cái tát vào mặt, bờ má cô sưng lên.

- Cậu...vì sao lại tát mình.- Hạ Tuyết bất ngờ ôm mặt mà nói.

- Mày nghĩ mày là ai hả, một con nhỏ ngheo mạc lại còn xấu xí. Mày là ai .à dám lại gầm Win của bọn tao hả? - Hồng Ngọc nói như hét.

- Win...Win là ai? - Hạ Tuyết không hiểu chuyện gì, cô đã làm gì sai với bọn học chứ.

- Mày còn vờ vịt sao, mày ngồi gần cậu ấy mà không biết Win sao? - Hoàng Mai cười khẩy nhìn Hạ Tuyết đau đớn.

- Là cậu ta sao? Tôi ngồi gần cậu ấy thì có gì sai chứ? - Hạ Tuyết đau đớn hỏi.

- Mày ngồi gần Win chính là mày đã sai, nếu ngày mai mày còn ngồ ở vị trí đó nữa thì đừng hòng còn đường về nhà. Hiểu chưa hả? - Hồng Ngọc nắm cổ áo đồng phục của Hạ Tuyết lên, sau đó đẩy mạnh khiến cô ngã xuống đất.

- Tốt nhất mày nên chuyển trường đi, nếu không mày sẽ gặp cảnh này dài dài. - Hoàng Mai ngồi xuống nắm lấy tóc Hạ Tuyết mà nói

Hạ Tuyết hoảng sợ, cô chưa kịp trả lời thì cả ba nghe thấy tiếng động từ phái góc tường bên kia của sân thượng. Cả ba hướng mắt về nơi phát ra tiếng động thì kinh ngạc nhìn thấy Win bước ra, Win nhìn Hạ Tuyết như một con chuột bị thương, hai cô con gái kia chính là con mèo đang vồ lấy con chuột kia.

- Anh Win, không phải như anh nghĩ đâu. - Hồng Ngọc hoảng sợ nhìn Win.

Hoàng Mai cũng buông tóc Hạ Tuyết ra, run rẩy nói:" Bọn em chỉ nó muốn nó không làm phiền anh thôi.''

Win bước đến gần ba người bọn họ, càng lúc càng tiến lại gần. Cuối cùng, cậu bước đi lướt qua như chưa hề nhìn thấy chuyện gì, mặc kệ Hạ Tuyết đang nhìn cậu cầu cứu.

Nhìn thấy bóng dáng Win đã bước ra phía cầu thang, Hoàng Mai nhìn Hồng Ngọc nói.

- Giờ chúng ta phải xử lí nó làm sao đây?

- Hôm nay như vậy là đủ rồi, Win đã nhìn thấy bọn mình đánh nó, nếu làm quá anh ấy sẽ nghĩ chúng ta không tốt. - Sau đó nhìn sang Hạ Tuyết đang ôm cơ thể đau đớn. - Mày đừng nghĩ bọn tao bỏ qua cho mày, nếu mày còn dám ngồi bên cạnh Win, kết cục của mày sẽ không tốt đâu.

Khi bọn họ rời khỏi, Hạ Tuyết ôm cơ thể lại mà rấm rức khóc lớn, cô đã làm gì sao cơ chứ, cô chuyển đến đây để học, chỉ có mục tiêu duy nhất là muốn học thật tốt để thoát khỏi cảnh thiếu thốn hiện tại. Vì sao cô lại gặp phải những chuyện như thế này. Hạ Tuyết đau đớn đứng lên bước đi, cô còn phải đi làm, để tồn tại và tiếp tục đến trường.

~End chương 8~

( Chuyển ver) ( Khải Nguyên) Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ