Thân thể Đông Phương dưới sự chăm sóc của Khoa Lạc Đặc đã dần dần chuyển biến tốt đẹp. Vết thương đặc thù rất nhanh biến mất, làm cho Khoa Lạc Đặc đối với thân hình ban đêm không hề phòng bị mà thèm thuồng, nhẫn nại dưới khố phát đau.
Đông Phương bị nam nhân thô bạo phá hư, mặc dù Khoa Lạc Đặc kiên nhẫn dạy dỗ khiến Đông Phương không hề sợ hãi Khoa Lạc Đặc tới gần, có đôi khi còn có thể mở to hai mắt dùng hai bàn tay nhỏ bé an ủi Khoa Lạc Đặc dâng trào, nhưng khi Khoa Lạc Đặc chính thức muốn tiến vào cơ thể, vẫn biểu lộ thần thái kinh hoàng, hoảng hốt chạy trốn tới nơi cách xa Khoa Lạc Đặc nhất.
"Đông Phương, lại đây." Nhìn con mèo nhỏ bắt đầu phát run chạy trốn tới trong góc, Khoa Lạc Đặc vươn tay không ngừng gọi. Rõ ràng tay có thể đem Đông Phương từ trong góc lôi ra, rồi lại hết lần này đến lần khác nhẫn nại.
"Nếu không ra, tôi sẽ tức giận." Khoa Lạc Đặc thanh âm bỗng dưng trầm xuống.
Đông Phương bởi vì Khoa Lạc Đặc bực mình mà cả người chấn động, con ngươi đen lay láy nhìn hạ thân Khoa Lạc Đặc vẫn chờ phát động. Lập tức sợ hãi cuống quít lắc đầu.
Làm cho con mèo nhỏ của mình sợ đến run rẩy, nước mắt cũng bắt đầu chảy xuống khóe mắt, Khoa Lạc Đặc cảm giác không có chút nào tự hào. Dưới hông đau muốn chết, giống như không muốn cho người khác yên lòng.
Mà Đông Phương, bất kể bao nhiêu lần làm cho cậu thả lỏng, chung quy nghĩ tới vết thương dĩ vãng trên người, đang nhìn tìm cách trốn thoát Khoa Lạc Đặc đang động tình.
Cả người không kiên nhẫn nổi hóa thành tức giận, trong thanh âm bình tĩnh tràn ngập mưa gió: "Tôi bảo em lại đây."
Đông Phương sợ đến lợi hại. Bất quá, Khoa Lạc Đặc gần đây đối tốt với cậu, cũng không ngược đãi đối xử. Nhưng là... Thân hình cao lớn như vậy, mặt lãnh tuấn, còn có phân thân ngẩng cao đầu, cũng nhắc nhở Đông Phương, vạn nhất Khoa Lạc Đặc muốn làm gì thì phải chịu thống khổ.
Cậu chột dạ mà nhìn sắc mặt Khoa Lạc Đặc một chút, không dám kích động y tức giận nữa, cẩn cẩn dực dực từ trong góc di chuyển một chút. "Khoa Lạc Đặc..."
Nhìn thấy Đông Phương cẩn thận tới gần mình, Khoa Lạc Đặc thả lỏng tiếng nói: "Đông Phương, em sợ cái gì? Tôi không phải vẫn đối tốt với em sao?" Tiếng nói đầy từ tính giống như thôi miên.
Đem mắt nhìn kỹ Đông Phương, tay chậm rãi, đặt tại trên lưng mảnh khảnh của Đông Phương. "Bắt được rồi!" Tiếng cười vui sướng trầm thấp, Khoa Lạc Đặc trong nháy mắt lộ ra tươi cười nô đùa.
Nắm chặt thắt lưng Đông Phương, bỗng nhiên dùng sức, làm cho vật nhỏ không chống cự được mà rơi vào trạng thái tự do trong lòng mình.
Trái tim bị khởi lên, Đông Phương ở giữa cánh tay tràn ngập mạnh mẽ của Khoa Lạc Đặc, ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt tươi cười của Khoa Lạc Đặc.
"A..." Kêu nhẹ một tiếng, Đông Phương cúi đầu. Vẻ mặt đỏ bừng phát hiện phân thân chính mình bị ma chưởng của Khoa Lạc Được vuốt ve, tươi cười tà tà cùng xoa nắn đầy thuần thục, trở nên dựng thẳng.
YOU ARE READING
[ĐM] Địa Ngục Chi Ngược
De TodoTác giả: Phong Lộng Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công, ngược luyến tàn tâm, SM, HE Tình trạng: Hoàn (38 chương) Tình trạng bản dịch: Hoàn. Edit + Beta: Hắc Trư. Website: https://laitrungcung.wordpress.com Fanpage: https://www.facebook.com/laitr...