Ngày đó sau khi trở về đã là chạng vạng, Jiyeon cảm thấy đau bụng, trễ một chút lại gặp may.
Dì trông sợ tới mức lập tức sai người đưa cô đến bệnh viện, may mà bà sợ bóng sợ gió chuẩn bị.
Nhưng, sau đó, bà dì không yên tâm để cho cô một mình ra ngoài, bà cứ nghĩ mà có chút sợ sợ.
Vì thế, cuộc sống còn lại cô cũng không ra khỏi biệt thự nửa bước. Chỉ tản bộ ở hoa viên biệt thự, mỗi lần đi thì đằng sau cũng có rất nhiều người, sợ phiền toái mấy người nên hầu hết thời gian cô chỉ đứng ở trong phòng.
Sáu tháng sau, EunJung một lần cũng không có đến gặp cô, mỗi ngày cô chỉ ngắm nhìn món đồ vật trên tay.
Hôn sự này là cô cưỡng cầu, ngay cả cục cưng trong bụng cũng là cô cưỡng cầu đến, cô đã bức chị quá nhiều, vẫn không nên hy vọng xa vời cái gì nữa.
Cô không có phương tiện lên mạng, cô làm phiền quản gia biệt thự, mỗi ngày đi in tin tức của EunJung trên mạng ra cho cô.
EunJung bị soi mói rất nhiều, chuyện xấu không ngừng, cô nhẹ đọc lướt qua tin tức. Tin tài chính hay đi cùng với một hay hai cô người mẫu, tin gì chị cũng không cự tuyệt.
Trong đó tuy có báo thêm mắm thêm muối chút, nhưng EunJung cũng rất rõ phương diện này hầu hết là thật.
Chị không ngại người khác chụp chị, lại càng không để ý cô có đọc được không.
Không có cô bên cạnh, EunJung vẫn như cũ, đường làm quan rộng mở, bên người có đủ loại mỹ nhân vờn quanh.
Tuy rằng cố gắng tự lừa mình, nhưng Jiyeon hiểu được, chị có lẽ sớm đã quên, ở bên này, còn có một người là cô.
Nhưng, cô không có biện pháp hận chị, rời khỏi chị.
Cô vẫn cố gắng mỉm cười, nhẹ tay khẽ vuốt cái bụng đã nhô cao.
"Cục cưng, con cũng nhớ ba ba đúng không? Mẹ cũng rất nhớ......"
"Con không tức đúng không, tức ba ba rồi sao chị ta cũng không đến nhìn chúng ta? Không sao, chúng ta hào phóng một chút, không nên trách ba ba được không? Con xem, ba ba công tác rất bận, ba ba không phải không thương chúng ta , lại sẽ càng không quên chúng ta đâu ......"
Dự tính tháng sau sẽ sinh, sử dụng bảo hiểm, Jiyeon vào bệnh viện ở.
Mỗi ngày chỉ ăn ngủ, ngủ ăn, thân thể gầy yếu cô đứng một lúc xương sống và thắt lưng sẽ đau, cô vẫn kiên trì mỗi ngày đi tản bộ một hai giờ.
Jiyeon chọn sinh tự nhiên, cô thiếu cục cưng nhiều lắm, vì nó đau một lần, cũng đáng .
Vô số người vì cô đến thăm, nhưng ba ba cục cưng, người cô tâm tâm niệm niệm nghĩ đến lại thủy chung không có xuất hiện.
Chờ mong, đến thất vọng, tới bây giờ, đã là bồi hồi trong tuyệt vọng.
EunJung sẽ không đến đây, chị đáp ứng chỉ là cho cô một danh phận, cái khác, bất cứ thứ gì chị cũng sẽ không cho, ngay cả cục cưng, chị cũng không cần.
Trong điện thoại, cô không có cầu chị đến, bọn họ không có tình yêu nồng nàn, càng không có tình cảm mặn nồng vợ chồng. Cô rất muốn nghe chị nhẹ nhàng nói chuyện với cô, cho dù là lừa cô cũng được. Chị đối với những người phụ nữ khác đều vậy, duy độc cô là lạnh lung vắng vẻ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Lấy Jung Rồi Đợi Jung Yêu Em (EunYeon/JiJung)
FanfictionTruyện gốc: Lấy Anh Rồi Đợi Anh Yêu Em Edit: Kim Yeon Ji ... Mong m.n ủng hộ có ý kiến gì xin cmt