Kết hôn [1]
Đứng ở nơi nằm phía kia địa cậu, cầm tờ giấy kết hôn toàn tiếng anh, lòng Jiyeon tràn đầy tư vị rối rắm.
Rốt cục,cô đã lấy được EunJung!
"Sao thế, không vui à? Đây chẳng phải là thứ cô muốn sao?"
EunJung lạnh lùng hỏi cô.
Biểu cảm trên mặt chị biểu tình, tuyệt đối không phải do vui vẻ. Sao thế, cảm thấy ủy khuất? Cô muốn gì, chị đã cho tất, cô còn muốn như thế nào nữa?
Vì vừa mới được mười tám tuổi, hai người không thể ở đăng ký kết hôn trong nước. Jiyeon sớm lường được điểm này, nên đến Mĩ đăng kí. EunJung đối với yêu cầu của cô cũng rất có lợi.
Thứ nhất, kết hôn có thể, nhưng, với người ngoài hai người sẽ giữ mồm giữ miệng, trừ người nhà bên nội bên ngoại, còn không thể tiết lộ với người ngoài.
Thứ hai, vì Jiyeon đã mang thai, phải tạm thời ở lại bên này, chờ sinh xong đứa nhỏ sẽ về nước.
Thứ ba, Jiyeon không được can thiệp sinh hoạt cá nhân của EunJung, kể cả việc nhỏ hay lớn, không được nhiễu việc. Nhưng lại phải nghiêm khắc theo đức hạnh người vợ, cụ thể phải tam tòng tứ đức.
Thứ tư, như EunJung cần, Jiyeon phải đáp ứng vô điều kiện: thực hiện nghĩa vụ người vợ.
Thứ năm, không có hôn lễ, không có rượu mừng, không có tuần trăng mật.
Nếu Jiyeon có thể làm điều này, liền kết hôn.
Nhìn Jiyeon không chút do dự ký tên lên hiệp ước chả có gì là công bằng, EunJung nheo mắt, một bên khóe miệng giương lên, cười lạnh.
"Bảo bối, tôi thật sự không biết, nên hiểu như thế là cô yêu tôi, hay nên cẩn thận đề phòng đây là một dụng tâm mới của cô."
"EunJung, em yêu chị, trời-trăng có thể chứng giám!"
Nhìn cô đi, hồi lâu, trái tim yêu đến mức sắp vỡ òa vì con người này, Jiyeon nói thật lòng từng chữ từng chữ một.
EunJung trong thâm tâm có tia xúc động mềm mại, cô, nói thật sự? Tạm thời bất luận lời này thiệt hay giả, đối với cô, trong lòng chị cảm thấy có chút thua thiệt.
Nghĩ đến đây, chị khụ một tiếng, chị có chút không được tự nhiên, thế mà còn cảm thấy thua thiệt với cô! Cùng lắm thì, đây cũng là chuyện thường tình, mặc cho cô nói như thế nào, cô cũng là mẹ của con chị, sinh mệnh nhỏ kia, hiện tại, vẫn đang ở trong bụng cô.
Chị ôm lấy cô, nhẹ giữ lấy nhét cô ngồi vào xe.
"EunJung, unnie làm sao vậy?"
Chị đột nhiên săn sóc, làm cho cô có chút hơi sợ .
EunJung ngồi trở lại trong xe, nhìn Jiyeon chăm chú.
"Tuy không có nhẫn kim cương, nhưng tôi có cái này."
Cởi từ trên cổ xuống, dĩ nhiên là một chiếc vòng bạc có đeo nhẫn.
Jiyeon cắn môi, lệ rơi xuống, cũng không khóc thành tiếng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Lấy Jung Rồi Đợi Jung Yêu Em (EunYeon/JiJung)
FanfikceTruyện gốc: Lấy Anh Rồi Đợi Anh Yêu Em Edit: Kim Yeon Ji ... Mong m.n ủng hộ có ý kiến gì xin cmt