Ký hợp đồng xong, tuy công việc không phải bay tới bay lui chân không chạm đất, nhưng cũng một khắc không thể nhàn rỗi, dù là chỉ là vai nhỏ, thời gian không nhiều, quan trọng nhất phải là cái mặt.
Mà là người mới, khắp nơi đều phải cẩn thận, hơi có sai lầm, nhẹ thì bị người xem thường, nặng thì bị phán knockout.
May là dù Soo Hyun không thích cô, nhưng trong công việc vẫn rất nghiêm túc, chỉ là vẫn chưa hiểu nhau lắm.
Trước cứ nghĩ làm ngôi sao phải trong sạch thanh cao, dân giải trí phải thỏa mãn cho chính mình, giờ mới biết được, cái giá phải trả mà quan hệ không thành là phải quan hệ trực tiếp.
Mà càng lún sâu, quan hệ thị phi cũng nhiều hơn.
Jiyeon không nghĩ tới, tin đầu tiên của cô, lại dính phát ảnh cô văng nước miếng.
Sự tình phát sinh trong một buổi tiệc từ thiện.
Đối với việc từ thiện, Jiyeon vẫn rất thích tích cực tham dự , cô cảm thấy, vừa công việc vừa từ thiện , rất có ý nghĩa.
Tuy không thể giống đại nhân vung tiền như rác, nhưng cũng chỉ có thể góp chút sức lực. Huống hồ, cái này vốn chính là tâm sức.
Có người quyên 5 triệu, có người quyên một trăm triệu, nhìn qua giường như quyên một trăm triệu là nhiều.
Nhưng kỳ thật, người quyên năm triệu, bản thân chỉ có mười triệu, anh ta hy sinh một nửa; người quyên một trăm triệu, nhưng bản thân lại có hàng triệu, người nói anh ta quyên ít? Cho nên Jiyeon cảm thấy, từ không từ thiện, không phải dựa vào định nghĩa ít hay nhiều.
Lời này cô nói làm Soo Hyun cũng không nể tình bĩu môi.
Jiyeon không biết Soo Hyun sao không đợi mình, nhưng cô dồn tiền dồn tâm lực cô có cảm thấy, anh ta kì thật có để tâm tới mình.
Và thực thì, hôm nay, cô rất vui vẻ .
Cô làm điều này coi như là đi diễn một vai đi.
Dường như thu xếp đã xong, cô đi xe với Soo Hyun tới hiện trường.
Jiyeon mặc một bộ lễ phục màu bạc, cùng màu với chiếc túi và đôi giày nhã nhặn, tóc vấn tự do, cười nhẹ nhàng mà không mất trang trọng. Đồ trang sức trang nhã, khuôn mặt minh diễm động lòng người, xinh đẹp sắc nét không gì có thể so sánh, thật làm cho người ta phải than thở, tuổi trẻ vô địch.
Nhưng Soo Hyun lại cười cô rất nhiều, cô cao 1m67 không gọi là cao, nhưng chỉ đi một đôi giày bệt, hay là cô sợ nhiều người nhắm đến cô! Nào có ngôi sao nữ nào tham dự tiệc tối nay đi giày bệt đâu!
Ai cũng nói, tham dự hoạt động, ngôi sao đi công ích, vì nhìn mặt đặt tiền. Ai chả hy vọng mình bị chụp vào đúng hình ảnh đang đẹp nhất! Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Soo Hyun không để ý cô nữa.
Jiyeon hiển nhiên đã đoán được anh ta sẽ cười đôi giày mình, cô chỉ mặt lạnh mỉm cười với anh.
Cùng Jiyeon vào bàn là một ông chủ hàng đồ điện, Jiyeon lúc trước đã cố ý lên mạng tra chiều cao anh ta nên không đi giày cao gót là sợ đến lúc đó anh ta xấu hổ sẽ không tốt, lời này cô không nói với Soo Hyun, vì cô cảm thấy, anh cũng không có hứng thú muốn biết.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Lấy Jung Rồi Đợi Jung Yêu Em (EunYeon/JiJung)
FanfictionTruyện gốc: Lấy Anh Rồi Đợi Anh Yêu Em Edit: Kim Yeon Ji ... Mong m.n ủng hộ có ý kiến gì xin cmt