Chap 9:" Ngày khai giảng "

161 22 2
                                    

Trong ngày khai giảng này. Mọi người phải làm thật tốt!

Ở phía cánh gà, ai cũng bận rộn, người thì lo phần âm thanh, người thì lo phần trang phục, nhìn rối thế thôi, nhưng cũng rối thật đấy.

Ngó ra phía ngoài, là cả một rừng người mặc trên mình đồng phục màu vàng. Ai cũng vui vẻ, cười nói với nhau.

Buổi lễ khai giảng bắt đầu. Thầy hiệu trưởng lên sinh hoạt với 3.857 học sinh toàn trường. ( Au: cái này thì bịa ko phải thật ạ ) Về kỉ luật, tác phong khi đến trường,.. Thầy nhường mic cho cô phụ trách.

- Ahh, bây giờ là đến tiết mục các em thích nhất rồi nhỉ?

- Naeeee!! Cả trường đồng thanh, vang dội cả sân.

Mọi người trong đội kịch bước ra, đây là lần đầu tôi đứng trước nhiều người như vậy. Yoongi thấy thế, liền kêu nhỏ.

- T/b đừng lo nhé! Fighting!!.

Tôi im lặng, mỉm cười. Hít thật sâu và đứng nghiêm lại chào khán giả. Và.. Tiết mục bắt đầu!

Tôi bước ra, đi khám phá khu rừng " bằng giấy ", thì thấy 7 " bạn " lùn, thực sự nhìn các cậu tội ghê, phải thấp người xuống để trông lùn nhất có thể, bởi các cậu ấy ai cũng cao trên 1m7 cả. Rồi cứ thế, đến lượt mụ phù thủy Bomi ra đem quả táo độc cho tôi, cắn một miếng, tôi vờ loạng choạng rồi ngã cái uỵch. Chả là lúc đó mặt tôi có hơi " ngáo " nên cả trường cười phá lên, tôi cũng thế. Được đặt lên một chiếc bàn gỗ, tôi nằm bất động, cố nhìn cười vì trông mặt của 7 cậu.

Vài phút sau, một cậu con trai lãng tử, cưỡi ngựa phi đến.

- Ôi! Nàng đẹp thật đó!

- Cậu phải hôn cô ta, thì cô ta mới sống được. 7 cậu lùn lên tiếng, chàng là niềm hi vọng cuối cùng.

Tôi cứ nằm đó, và Yoongi hôn tôi thật! Tôi trợn to mắt nhìn Yoongi, cận ta chỉ nháy mắt lại tôi. Cả trường đều trông thấy. Tiếng " ồhh " vang khắp. Tôi muốn chạy vào trong cánh gà ngay lập tức.

Vở kịch đã diễn xong, cánh màn được hạ xuống.

- MIN YOONGIIIIII!!!! CẬU BƯỚC RA ĐÂY CHO TÔI!

- Dại rồi dại rồi. Yeong Suk bịt miệng cười.

Cả đám nhí nhố núp một gốc, vỗ vai Yoongi đi ra.

- Sao thế T/b?

- Còn gì để nói nữa? Sao cậu dám hôn tớ trước mặt đám đô-

Chưa nói hết câu, môi tôi đã bị chặn bởi ngón tay trỏ của cậu ấy.

- Chẳng phải chúng ta yêu nhau rồi sao? Làm việc đấy thì có gì ngại?

Trông cậu ấy bấy giờ như một người khác. Thường ngày thì thấy Yoongi cười như điên, lần này cậu lại nghiêm túc đến đáng sợ. Tôi nhìn cậu một lâu thì bị Yoongi kéo tay.

- Nào, vào lớp.

Chẳng nói gì, tôi đi theo Yoongi. Mọi ánh mắt của 4 con người kia cứ chằm chằm, rồi nhìn nhau khó hiểu.

- Yoongi, từ từ thôi. Tớ đau!

- Tớ xin lỗi.

-----------------------

[ Fanfiction ] Thanh xuân của em, Min Yoongi !  [ IMAGINE ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ