Chương 38: Có thù riêng.

1 0 0
                                    

Đúng giờ, quản lí lên báo cáo như bình thường.

-Sếp, tiểu thư cô ấy đang...

-Cút. -Tiếng rống giận đánh gãy lời cô ta.

-Sếp? -Quản lí đến chân cũng mềm nhũn, giọng nói run rẩy lợi hại, sếp sao vậy, không... không phải lúc nảy vẫn còn bình thường sao?

-Tôi bảo cút, không cần thông báo tôi biết bất cứ gì liên quan đến cô ấy nữa.

Quản lí làm sao dám ở lại nơi đầy mùi thuốc súng này, ba chân bốn cẳng chạy đi.

---

Cô chạy đến thang máy thì lại gặp Hạ Đinh Tư cùng đồng nghiệp. Đưa mắt nhìn Đinh Tư một cái sau đó cô nhỏ giọng thì thầm.

-Không biết làm sao sếp đang rất giận dữ a!

-Làm sao vậy tôi còn định đưa tài liệu này cho sếp kí? Làm sao đây, sếp giận rất đáng sợ đấy. -Người đồng nghiệp kia chân tay luống cuống, tài liệu này rất quan trọng đó.

Hai cô nói xong lại đưa mắt lần nữa sang Hạ Đinh Tư đứng im lặng nảy giờ.

-Hay... hay... cô đi thay tôi nha. -Nói rồi liền nhét tài liệu vào tay Hạ Đinh Tư rồi chạy mất.

Đinh Tư cầm tài liệu nhíu mày: anh sao vậy? Ai lại dám chọc giận anh?

Bóng dáng cao lớn kia đang đưa lưng về phía cô, đứng bên cửa sổ sát đất nhìn xuống thành phố phồn hoa. Không biết có phải cô bị ảo giác hay không, cô cảm thấy bóng lưng kia nồng đậm hơi thở của sự cô đơn, nỗi cô đơn đó làm cho người khác khó chịu và muốn cùng chia sẻ nhưng khắp người anh lại tỏa ra một sự lạnh lẽo khác khiến người ta càng thêm sợ hãi, cô có thể cảm nhận anh đang rất tức giận.

Nhẹ nhàng đi đến bên bàn để tài liệu xuống cô nhỏ giọng gọi anh một tiếng.

-Thần.

Môi mỏng mím chặt, mi tâm nhíu lại đầy đau thương, anh cảm thấy vô cùng bất lực. Ánh mắt đó, không có tiêu cự nhìn vào nơi nào đó như thể nhìn một thế giới khác, thế giới nội tâm của anh.

Nghe tiếng gọi mềm mại, dịu dàng quen thuộc, lưng anh cứng đờ, trong lòng từng trận đau xót, anh không nghĩ sẽ gặp cô lúc này, anh không muốn, anh sợ mình sẽ vì tức giận mà làm cô tổn thương, đối với bất kì chuyện gì, bất kì ai anh đều có thể tùy ý mà tức giận, bởi anh biết, anh có tiền, anh có tất cả, còn cô, đối với cô, cô đau một anh lại đau trăm đau ngàn, chỉ đối với cô, anh không tùy ý được. Đến cuối cùng là anh yêu cô bao nhiêu, yêu cô đến đâu mà anh lại trở thành như vậy.

Anh xoay người, điều chỉnh tâm trạng, ngay lập tức Hạ Đinh Tư không còn cảm nhận được hơi thở lạnh lùng kia nữa, cô vẫn thấy ấm áp như thường ngày. Nhưng có một điều không mất đi, đó là sự cô đơn sau tấm lưng cao lớn kia.

- chuyện vậy? Sao em lên đây? -Anh mỉm cười nhẹ, cố gắng che giấu đi cảm xúc thật của mình.

-Tài liệu này cần anh gấp.

-Được. -Ngồi xuống ghế, liếc nhìn tài liệu liền cầm bút lên, nét chữ rồng bay phượng múa được anh vẽ ra. Nhưng không ai biết được để vẽ nên nó anh đã tốn bao nhiêu là sức lực, cây bút cũng gần như bị anh bẻ cong.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Apr 21, 2018 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Yêu Thương Chôn Vùi Nơi Kí ỨcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ