Yukino cắm Vân Tuyết Liên xuống mặt đất, dùng tay phải che lấy miệng vết thương trên vai. Nàng đưa mắt nhìn xung quanh, tan nát hết cả, vỡ vụn và tiêu điều hoang xơ. Máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, chẳng qua là chủ nhân của nó đã chẳng thấy đâu.
"...Haku Rien!"
Lạnh lùng ngẩng đầu nhìn con nhện khổng lồ tràn đầy xú uế và chướng khí trên không trung ở đằng xa, Aizen Yukino rít gào cái tên này qua kẽ răng.
...
Kikyo cầm trường cung thong thả đi, đôi mắt đen nhánh vốn đã lạnh lùng nay lại loé lên vài tia sáng sắc lạnh. Khoé môi nhẹ cong lên, ngón tay thon dài đặt trên trường cung một cách nhẹ nhàng. Chỉ hơi sử dụng chút lực, mũi tên chứa linh lực màu tím phá không mà đi, không chút rườm rà bắn vào thanh Thiết Toái Nha, hoàn toàn thanh tẩy nó trước ánh mắt hung ác của Inuyasha và đôi mắt đau đớn của Kagome. Nắm bắt lấy cơ hội này, Kagome nghĩ ra cách duy nhất mà nàng ta có thể nghĩ đến lúc này để đánh thức Inuyasha đang trầm mê trong dòng máu yêu quái-hôn hắn!
Kikyo lạnh lùng nhìn hai thân ảnh thân mật trước mắt, không chút nào cảm thấy đau buồn.
Đó là cái gì vậy? Tình yêu? Thật là nực cười!
Lãnh trào cong lên khoé môi, nàng vươn tay chạm nhẹ vào mặt nạ, vuốt ve nó một cách chậm rãi.
Chuyện đến bây giờ, toàn bộ đều như nàng mong muốn không phải sao?
"Kohaku." Đột nhiên mở miệng lên tiếng, Kohaku vốn đang yên lặng lập tức giật mình ngẩng đầu: "Kikyo sama?"
"Rời đi nơi này, đưa cả Rin theo cùng."
"Hả? Thế nhưng..."
"Mau lên đi, rất nhanh thôi, tất cả sẽ là trần ai lạc định."
"Kikyo sama..." Kohaku chần chờ nhìn nàng một cái, cuối cùng nhận mệnh đáp lời: "Vâng."
Nhìn hắn quay người nhảy lên con yêu quái nhỏ cùng Rin bay ra ngoài, nàng hé miệng, thật sâu thở ra một hơi.
...Mệt mỏi quá.
Đến lúc nàng quay đầu lại, Kagome đã vươn trường cung lên cao, chĩa thẳng vào một vị trí. Hơi nheo mắt lại, Kikyo thực sự không biết nàng ta đang nhắm vào đâu, thế nhưng đó là cây cung trên núi Izumo...
Đó là thứ chỉ bắn vào thứ mà ngươi nhìn thấy đúng không?
Như vậy ngươi nhìn thấy gì đây Kagome. Ngươi thấy Naraku hay là thấy...Ngọc Tứ Hồn?
Mũi tên bắn xuyên qua không gian và thời gian, nháy mắt xuất hiện trước mặt Naraku, bắn xuyên qua Ngọc Tứ Hồn. Trong khoảnh khắc đó, mọi xú uế đều bị thanh tẩy.
"...A." Nhẹ nhàng a một tiếng không rõ ý vị, Naraku ngớ ngẩn nhìn đống vụn vỡ trước mắt, muốn vươn tay ra nắm lấy nhưng hiện tại với hắn nó cũng thành điều khó khăn.
Chẳng mấy chốc, đám người Inuyasha đã tụ tập lại. Inuyasha cõng Kagome xuất hiện, Sango đỡ Miroku, Kikyo lạnh lùng đứng một bên cùng Sesshomaru, cùng với...Aizen Yukino? Nàng ta tới đây lúc nào?
Không đợi hắn suy nghĩ tiếp, Kagome đã hô to:
"Naraku, kết thúc rồi!"
Kết thúc?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] (Đồng nhân Inuyasha)Xuyên qua Inuyasha chi ta là Yukino
General FictionXuyên qua hai lần. Lần đầu tiên, là ngủ chết,bị câu nhầm hồn. Được xuyên đến Tử Thần thế giới, được diêm vương buff tung hoành ngang dọc. Lần hai, là bị Aizen Sousuke tính kế . Vì cứu người mà bị hút vào lỗ hỏng thời không xuyên đến Inuyasha thế giớ...