Chương 11

6K 185 2
                                    

Đây là bạn gái tớ , Khánh Linh "

[ Cái gì?! Bạn gái hả? Ông thầy này có bị điên không vậy ?! ]

_ Cô nhìn anh nhăn mặt , có vẻ cô bực lắm rồi nha . Anh khoác vai cô mỉm cười

" Đây là Thiên Lạc , bạn cùng phòng của anh năm cấp 3 "
" Chào em , anh là Thiên Lạc. Giới thiệu với cậu, đây cũng là bạn gái tớ , Linh Nhi"
" Chào anh , chào Linh Nhi... "
" Các cậu ngồi đi . Tự nhiên , tự nhiên! "

_ Cô ngồi xuống , ghé sát vào tai anh nói nhỏ
" Chuyện gì vậy? Em đâu phải là người yêu thầy?! "
" Giúp tôi lần này , với cả trong đây không có ai là thầy của em đâu ! "
" Em giúp... anh lần này! Cũng là lần cuối cùng! "

_ Suốt mấy tiếng trò chuyện , cuối cùng cũng được về . Cô vào xe mệt mỏi vỗ vai
" Em vất vả rồi "
" Không có gì... "
" Ngày mai anh đãi em đi ăn để cảm ơn nhé? "
" Không cần ! Không cần đâu, em cảm ơn thầy... à không! Cảm ơn... anh "

_ Hôm qua cô thức khuya , đến giờ vẫn chưa ngủ được tí nào , cô ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay

Anh nhéo má cô
" Aaa , không biết đau à?! " _ Cô nhăn mặt vỗ tay anh
" Em định ngủ trong xe anh luôn à? "

_ Khánh Linh mở mắt mới biết đã tới nhà rồi , cô mở cửa xe sau đó đi vào nhà

Đang đi bỗng anh kéo tay cô lại , mặt đối mặt . Mặt cô đỏ như quả cà chua luôn rồi này!
Cô nhắm mắt lại

" Em nghĩ gì vậy? "
_ Khánh Ling giật mình mở mắt , cô gải đầu
" Không ... không có gì... "
" Em để quên túi xách trên xe , của em đây " _ Anh đưa túi xách cho cô

[ Ông thầy chết tiệt! Cứ tưởng ... hôn mình... chứ... Nhục quá đi huhu ]

" Cảm ơn... anh , vậy em vào đây! "
_ Sau đó cô chạy thật nhanh vào nhà

Em yêu thầy...! [ ĐÃ HOÀN ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ