Em ngẩn người, tay trái nắm lấy ngón út bàn tay phải cứ như thể đang chạm vào ngón út mềm mại của anh vậy. Như ngày hôm đó.
Ba ngày rồi, kể từ khi anh hứa chia sẻ khó khăn với em, ngoắc tay nhẹ nhàng và đan tay thật chặt. Đến giờ em vẫn còn chưa tin nổi là đã đưa anh cây bút ghi âm luôn mang bên mình. Cây bút được em dùng từ khi lên Seoul, ghi lại cảm nhận vụn vặt từng ngày và tất nhiên, đa phần là về anh.
À, bởi vì em cũng hồi hộp, và lo lắng không biết phải nói gì khi đứng trước anh, nên mới muốn dùng thứ đó nói thay mình.
Kể ra cũng thật buồn cười, lúc hứa với anh Taehyung em còn mạnh miệng lắm thì đến khi thực sự phải nói, em lại không nói nổi thành lời được. Đã thế, còn lo đến mức bảo anh đừng nói gì cho đến ba ngày sau. Bởi vì em sợ nghe được lời từ chối...
Anh đã nghe hết nó chưa, Jimin?
Lúc ăn cơm, lúc sinh hoạt, thái độ đều cực kì bình thường và bình tĩnh của anh khiến cả anh Taehyung còn không kìm được lén dò hỏi em mấy lần.
Nhưng mà em biết thế quái nào được? Em cũng muốn biết anh nghĩ thế nào, trả lời thế nào đến phát điên lên được.
"Thực ra thì em chọn đúng cách rồi. Nếu mà lúc đấy em tự dưng tỏ tình, thì không khéo Jimin đã chạy mất rồi chứ chẳng còn ở đây mà bình tĩnh thế đâu."
Anh Taehyung mang quần áo khô đã gập vào phòng rồi ngồi hẳn xuống giường, nhìn em cười. Thật ngứa mắt.
"Anh cười trên nỗi đau của người khác."
"Có sao, có à? Hai đứa mà có chuyện, chẳng phải anh cũng không vui vẻ gì?"
Thôi bỏ đi.
"Không biết anh ấy đã nghe chưa nữa."
Đúng là rối rắm. Lúc chưa nói thì tìm đủ thời cơ để nói. Lúc nói rồi lại ngồi đây trong một mớ hỗn độn những lo lắng, hồi hộp. Chẳng làm được gì.
"Anh nghĩ là rồi. Hôm nay vừa đúng ngày thứ ba còn gì? Ngồi đây và ngoan ngoãn chờ đến đêm đi nhóc. Chúc may mắn."
Nếu không phải Taehyung chuồn nhanh, chắc anh ấy đã bị em đá ra ngoài rồi.
Tại anh, tất cả là tại anh, Jimin. Aizzzz.
---
"Đừng có động vào em, để yên cho em ngủ."
Đang ngủ ngon lành mà các anh lại làm cái gì thế? Hết xoa đầu lại bẹo má...
BẠN ĐANG ĐỌC
[Real-life][KookMin] My Diary
FanfictionDisclaimer: Nhân vật ngoài đời thực không thuộc quyền sở hữu của tác giả. Tác phẩm được viết với mục đích giải trí phi lợi nhuận. Summary: Tâm sự của người em nhỏ ôm mối đơn phương với cậu anh hơn mình hai tuổi mà không biết người đó sớm cũng có tìn...