Em thích mưa, thích cái cảm giác đi dưới mưa, cảm nhận những hạt mưa rơi tí tách trên vai. Em muốn chìm vào mưa, để cơn mưa gột rửa tâm hồn vương bụi trần, để quên đi những muộn phiền và những nỗi đau. Em muốn chìm vào làn mưa buốt giá, thu mình vào góc nhỏ củ mưa để không ai thấy được sự yếu đuối của mình, để những giọt mưa che lấp đi nước mắt...
Nhưng em lại muốn tìm đến tia nắng ấm áp nơi anh, để sưởi ấm tâm hồn lạnh lẽo. Anh là tia nắng ấm áp rực rỡ, sưởi ấm trái tim lạnh lẽo, mang đến cho cậu tình yêu. Anh kéo em ra khỏi bóng tối, tìm giúp em lối đi, dẫn lối em trên những khó khăn thử thách.
Em vươn tay ra đón nắng chiều vàng nhạt trải dài trên con đường, rồi chợt tí tách những hạt mưa nho nhỏ lấp lánh rơi trong nắng. Đôi môi vô thức nở nụ cười dịu dàng, phải rồi, nắng và mưa tại sao không hoà vào nhau được?
Mưa rơi trong nắng, lấp loáng ánh sáng cả một khoảng trời lấp lánh, rồi cầu vồng bắc ngang bầu trời đẹp đẽ. Em là mưa, anh là nắng và tình yêu của chúng ta sẽ đẹp đẽ như cầu vồng
BẠN ĐANG ĐỌC
markjin || chuyện của nắng và bầu trời
Fanfictionnhững drabble nho nhỏ mà tôi dành tặng cho markjin vì sự ấm áp của họ "bầu trời cần nắng để xua đi bóng tối, nắng cần bầu trời để toả sáng. giống như anh chỉ cần em giữa 7 tỉ người"