Anh thường biến mất sau mỗi cơn chợp mắt của em. Vì thế nên em đều đợi anh ngủ trước rồi mới dám ngủ.
Nhưng hình như nó cũng không khả thi lắm!
Vì giờ đây em đang nằm một mình trong phòng, với những mảng màu xanh chồng chéo trên tường. Chúng, tượng trưng cho những nỗi buồn, sự hiu quạnh và trống vắng trong em.
Xanh màu xanh, màu của sự tự do. Đồng thời cũng là nỗi buồn.
Em lẩm nhẩm, lôi từ trong góc phòng ra một lọ sơn gần cạn kiệt. Tô lên tường thêm những vệt màu mới.
Mong một ngày, em sẽ sớm được giải thoát.
BẠN ĐANG ĐỌC
Say it when you're asleep
Romance[một câu chuyện buồn ngủ] //Đã qua chỉnh sửa// ➰Written by @simplicity_CaB〰