Chapter 63: Có thai

1.1K 27 0
                                    

"Yul, đây là gì vậy?" Chị hỏi lại khi tôi chỉ biết đứng yên một chỗ. Rõ ràng là đã bỏ nó vào ngăn kéo rồi mà, rơi rớt đúng lúc vậy.

Jessica tay cầm phong bì mà vàng có in thông tin liên lạc của Donghae mà tay còn run run nữa. Chị nhẹ nhàng rút ra 1 tấm hình trong số nhiều ra ngoài. Nhìn vào nó, mắt chị khẽ loé lên.

"Donghae đã hẹn em ra và đưa em tập hình đó. Nhưng em không tin vào nó đâu, chị đừng lo" tôi nói

"Sao em không nói gì cả? Có phải đã buồn nhiều không?"

"Không, em không cần thời gian suy nghĩ gì cả, vì em tin chị, cũng như cách chị tin em thôi" tôi nói vội rồi đến bên chị, đưa tay cầm lấy tay chị

"Được, vậy em hãy nghiêm túc nghe cho rõ, chị không có ai khác ngoài em, đã là vợ của em thì trừ khi em không muốn nữa. Chị và họ Ok không liên quan gì"

"Em biết, em cũng biết là hai tên Lee và Ok đang thông đồng với nhau, bày trò gì đó" tôi ôm chị vào lòng, nhẹ giọng

"Em chỉ cần biết là sẽ không có gì thay đổi giữa chúng ta cả"

End Yuri's POV

—————————

"Anh thật rẻ tiền, nghĩ ra được mỗi cái chiêu gửi hình cho chồng tôi thôi sao"

"Cô nghĩ là tôi?"

"Không phải anh thì chắc là ma rồi. Tôi hẹn anh ra ăn tối là có mục đích. Do anh tự nghĩ là tôi có ý định với anh nên mới thuê người làm trò con nít này"

"Được, vậy cô cũng biết cả rồi đấy. Lật bài với nhau hết đi. Cô đá Ok gia khỏi cổ phần Jung thị, hại tôi bị cấm túc ở nhà, mất hết tất cả. Lee Donghae thì vừa bị kiện vì tội lạm dụng người mẫu. Cô muốn gì đây?"

"Là anh tự chuốc lấy. Tôi phải hỏi ngược lại anh mới phải. Là anh muốn gì ở chúng tôi? Sao cứ phải tìm cách làm phiền vợ chồng tôi?"

"Đơn giản thôi, tôi không có được em thì đừng hòng ai có được!" Taecyeon điên tiết hét lên

"Nhưng tiếc là tôi không phải là món đồ để sở hữu, tôi chỉ thuộc về người tôi yêu mà thôi. Đến lúc anh chấp nhận thua rồi. Nếu còn bày trò thì đừng trách tôi tàn nhẫn.
Không còn gì nữa, xin anh ra khỏi cửa tiệm cho" Jessica thẳng thừng nói, rồi ra hiệu cho bảo vệ

——————————————

Ăn uống no say bên Jung gia ngày cuối rồi chúng tôi cũng vác valy ra sân bay, đến Pháp tận hưởng kỷ niệm 1 năm ngày cưới.

Tất cả quá hoàn hảo rồi còn gì. Khách sạn đẹp, cảnh đẹp, mọi thứ lại êm đềm, thư thản. Ăn, ngủ, đi chơi, thăm quan, ngắm cảnh, cùng nhau làm mọi thứ.

Chuyến đi Châu Âu được định sẵn là 2 tuần. Nhưng sức khoẻ của chị lại đang không được tốt. Tôi nghĩ đó là do cấy ghép nên chị có vẻ mệt mỏi nhiều hơn. Tôi lo muốn chết nên đặt vé về Hàn sớm ngay.

"Chị không sao mà, lâu rồi chúng ta mới được đi du lịch khuây khoả như thế này" chị nằm trong lòng tôi năn nỉ, tay sờ sờ mặt tôi. Tôi vẫn im lặng, nhắm mắt, tay chống lên đầu, nằm nghiêng người, vỗ vỗ lưng chị để ru ngủ. Nhưng hình như chị vẫn không chịu ngủ đâu.

Sau Tất CảNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ