Chương 1.2

8.2K 180 1
                                    

Bách Tuấn dần dần chứng thực suy đoán trong lòng, cô gái kỳ quái gặp được trong cửa hàng hàng hiệu, quả nhiên cố tình nhằm vào anh.

Mấy ngày nay, mặc kệ anh đi đến đâu, cũng sẽ "Không hẹn mà gặp" với cô ấy.

Hình như cô rõ ràng có được thời gian biểu của anh vậy, hơn nữa mỗi lần"Vô tình gặp được", đều khiến anh có cảm giác cô đang cố ý nhằm vào anh.

Sau hôm diễn ra sự kiện ở cửa hàng đồ hiệu, anh đến hộp đêm uống rượu, nhưng bạn bè giới thiệu em gái cho anh, lại chính là cô!

Anh cố ý không nói chuyện với đối phương, hoàn toàn vắng vẻ cô một bên; ai biết cô lại không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, ngược lại ngồi đối diện anh, mỉm cười nhìn anh uống rượu.

Anh vốn dĩ muốn khiến cho cô khó chịu, lại phát hiện đối phương không hề quan tâm.

Thậm chí mỗi khi anh cầm ly rượu lên đều có thể thấy được, ánh mắt của cô mang theo vài phần khinh bỉ.

Anh càng biểu hiện như không có chuyện gì xảy ra, hờ hững, thì cái nhìn của cô ấy càng chăm chú và bình tĩnh; cái loại vẻ mặt hơi nhạo báng đó, giống như đang nói cho anh biết, cô không để ý đến biểu hiện vô lễ của anh một chút nào.

Đêm hôm ấy, anh uống đến mức cực kỳ không thoải mái, quả thật có thể liệt vào kinh nghiệm đi hộp đêm buồn bực No.1 trong cuộc đời anh.

Tuần trước, anh đang chơi golf ở sân golf, không ngờ cô lại xuất hiện ở đường bóng bên cạnh anh.

Chuyện này nhất định là có kỳ quái, cho dù "Trùng hợp" như thế nào, cũng đã vượt ra khỏi trình độ mà anh có thể tiếp nhận rồi!

Bách Tuấn vì mải suy tư, cho nên vội vàng vung gậy, đương nhiên biểu hiện không đúng với trình độ, hoàn toàn không đánh được bóng ra ngoài.

Đây thật là "Nhà dột còn gặp mưa rào suốt đêm", lúc sắc mặt của anh biến thành màu đen, quả nhiên truyền đến tiếng nói đầy chế nhạo của đối phương.

"Tứ thiếu gia nhà họ Bách cả ngày rảnh rỗi, phải có rất nhiều thời gian luyện tập mới đúng. Sao anh đánh bóng lại kém cỏi như vậy?" Sau khi nói xong, cô đánh thành công một gậy, quả bóng golf bay ra xa với một độ cong hoàn mỹ.

Vừa nghĩ tới cái vẻ mặt chê cười lúc đó của cô, cho tới bây giờ, anh vẫn cảm thấy trong cơ thể có một cơn giận cùng không cam lòng.

Mặc dù sau đó anh biểu hiện gần như hoàn mỹ, nhưng lúc anh quay đầu lại thì phát hiện cô đã rời đi từ lâu.

Càng làm cho anh canh cánh trong lòng là, thứ bảy tuần trước, anh đưa bạn gái đến nhà hàng ăn cơm, lại phát hiện nhà hàng mà anh thích nhất, đã bị cô bao trọn, hại anh không thể vào nhà hàng dùng cơm được.

Quả nhiên là cô cố ý nhằm vào anh rồi!

Tất cả những chuyện này, khẳng định không phải là "Trùng hợp" hay "Vô tình gặp được" gì cả, mà do cô tỉ mỉ thiết kế sắp đặt.

Mặc dù anh vẫn chưa biết lý do gì mà cô lại làm như vậy, nhưng lại có thể từ cách nói năng của cô, cảm thấy cô chỉ có xem thường cùng xem thường đối với mình.

[Hoàn] Lần Này, Là Em Vứt Bỏ Anh - Đường TâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ