Chap 54: Dù Có Chuyện Gì Cũng Đợi Anh!

762 91 10
                                    

Hà Đức Chinh là vậy. Tính khí hơi trẻ con một chút, cậu ta muốn làm nũng Tiến Dũng mới bày đủ trò để người ta chú ý.
Cho dù sau đó thì Tiến Dũng có không nhận ra ý đồ của cậu hay không làm theo, thì cậu vẫn vui vẻ thoải mái lại như chưa có gì. Chỉ cần có Tiến Dũng bên cạnh đã là món quà vô giá nhất.

Bùi Tiến Dũng lại không phải vô tình đến mức không nhận ra Hà Đức Chinh muốn gì. Cậu là người suy nghĩ thấu đáo, lúc nào cũng âm thầm để mắt tới người kia từ từng hành động nhỏ nhất.

Tiến Dũng thường dành thời gian ngồi đọc tạp chí.
Những lúc mải mê đọc thì có vẻ như không thèm để ý gì đến xung quanh, nhưng thật ra là luôn liếc mắt nhìn xem bên kia Hà Đức Chinh đang làm gì.

Tiến Dũng biết Hà Đức Chinh cậu ta phải chịu nhiều ấm ức khi ở với mình. Gia đình Tiến Dũng dù có hơi cổ hủ và khắc khe nhưng cuộc sống của con trai ở Hà Nội dường như hai ông bà cũng không quan tâm đến cho lắm.

Hôm nay Tiến Dũng đánh liều một phen đi ra ngoài một mình bỏ Hà Đức Chinh ở nhà. Trước khi đi đã dặn dò kỹ:

"Cậu tuyệt đối không đi đâu lung tung! Tớ có đem theo chìa khoá nhà nên tự vào được."

Hà Đức Chinh biết cậu ta lo sợ Tiến Đoàn đến làm phiền mình, nên ngoan ngoãn gật đầu làm theo.

Tiến Dũng dặn dò Hà Đức Chinh xong xuôi, đi ra khỏi cửa nhìn xung quanh. Cảm thấy an toàn rồi mới lái xe vụt đi.

Tiến Đoàn mấy ngày nay luôn theo dõi động tĩnh của Tiến Dũng từng li từng tí.

Bùi Tiến Dũng lái xe đến một tiệm trang sức lớn. Đậu xe ở đó.
Vào bên trong gặp nhân viên tư vấn:

"Tôi muốn đặt một cặp nhẫn nam có yêu cầu khắc chữ. Loại nào tốt một chút."

Chị nhân viên tư vấn nhiệt tình qua hết các mẫu cho Tiến Dũng xem. Cậu chọn hai chiếc đơn giản nhưng đắt tiền nhất.

"Anh muốn khắc gì ghi vào giấy hộ em ạ!"

Chị nhân viên đưa giấy cho Tiến Dũng.

Cậu viết vào đấy: D&C 14/02

Tiến Đoàn biết hôm nay Tiến Dũng ra ngoài. Nhưng mục tiêu của ông ta hôm nay không phải Hà Đức Chinh mà là cậu.

Lão theo đuôi Tiến Dũng từ nãy giờ. Vào một quán cà phê đối diện đó rồi gọi Tiến Dũng:

"Tiến Dũng à! Chú đang ở quán cà phê ¥¥¥, mày có rãnh lên đây một chút. Mai chú về Mỹ lại rồi!"

Bùi Tiến Dũng nghe giọng điệu Tiến Đoàn hôm nay kỳ lạ. Đột nhiên thân thiết với mình.
Tiện thể cũng trùng hợp là quán đối diện nên đi bộ sang, dù gì trong lúc chờ nhẫn cũng không làm gì.

Tiến Đoàn thấy Tiến Dũng tới, giả vờ ngạc nhiên:

"Nhanh thế, mới vừa gọi đấy mà đã đến!"

Bùi Tiến Dũng ngồi xuống nhìn Tiến Đoàn.

"Có việc nên tiện đi ngang đây!"

Tiến Đoàn cầm muỗng liên tục khuấy đều ly cà phê còn nguyên đá. Chứng tỏ ông ta cũng vừa mới đến.

Bùi Tiến Dũng không hiểu tại sao cứ đến gần gã ta, cậu luôn có cảm giác bất an, đề phòng.

Danmei | Be My Valentine - Be My Every Day | Phan AnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ