Chap 3

1.4K 63 1
                                    

ChunJi POV

Tôi khó chịu vì anh nắng mặt trời đang chiếu thẳng vào mặt mình. Tôi từ từ mở mắt ra và thắc mắt ai là người vén màn cửa lên. Trong tầm nhìn mờ ảo tôi nhận ra mẹ của mình.

"Mẹ à...kéo rèm lại đi. Con muốn ngủ thêm nữa.." Tôi nhăn nhó, kéo chăn chùm kín người và bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Nhưng mẹ tôi sốc người tôi dậy.

"Channie à..dậy đi con yêu. Chúng ta cần phải đi mua sắm quần áo cho buổi hẹn tối nay" Mẹ tôi kéo chăn đi mất. Tôi cằn nhằn và nhớ rằng tối nay.

"Được rồi...được rồi" Tôi từ từ mò vào nhà tắm. Thật sự thì tôi không tài nào chấp nhận nổi. tại sao phải quan trọng hóa lên thế nó chỉ là 1 buổi gặp mặt thôi. Chỉ là 1 buổi gặp mặt để tôi và anh ta có thể biết nhau nhiều hơn. Chẵng cần phải như thế này, đi mua cả đồ mới ? Tôi đang tự hỏi.

------

Vừa mới đặt chân vào 1 khách sạn 5 sao, cha mẹ tôi lập tức kéo tôi thật nhanh vào thang máy vì có vẻ như hơi trễ. Tất cả là tại tôi và cả sự lo lắng bất bình thường. Mắc cái giống gì mà tôi phải lo lắng như thế này chứ? Chết tiệt! Tôi lặng thầm tự chữi rủa bản thân mình. Tôi không thể nào đếm nổi số lần mình ra vào nhà vệ sinh. Và bây giờ tay tôi cứ liên tục đỗ mồ hôi mặc dù chỉ vừa mới bước vào thang máy.

Tiếng chuông thang máy vang lên và chúng tôi đã đến nhà hàng. Trời ạ! Tôi nhắm chặt mắt cố gắng thả lõng bản thân. Chỉ là 1 bữa ăn bình thương thôi ChanHee à. Mày có thể làm được! Tôi tự cổ vũ bản thân mình.

Chúng tôi được đưa đến bàn nơi ByungHun và cha anh ấy ngồi. Ngay khi chúng tôi vừa đến tôi cứ dán mắt xuống chân mình vì tôi quá ngượng khi nhìn lên người trước mặt. Đến cả chỗ ngồi cũng phản cả tôi. Tại sao tôi phải ngồi đối diện anh ta? Tôi vẫn không dám ngước mặt lên nên chã biết được anh ta nhìn ra sao nữa.

Đột nhiên mẹ tôi thúc người tôi. Bà ấy liếc tôi bắt tôi nhìn ByungHun khi anh ta đang đưa tay ra muốn bắt tay với tôi. Vì bận rộn đấu tranh với tư tưởng nên tôi chẵng biết là anh đã hoàn thành việc giới thiệu bản thân mình.

"Oh..Tôi.Tôi là Lee ChanHee" Cuối cùng tôi cũng ngước mặt lên và bắt tay với anh ta. Chết tiệt! Tại sao tôi lại hồi hộp như thế này?

Khi vừa mới bắt gặp anh mắt ấy. Đột nhiên tôi lại trở nên ngượng không chịu được, mặt tôi đang bắt đầu nóng dầng. Chắc chắn là nó như 1 trái cà chua đỏ chín. Khi anh ta nhìn tôi cười tôi chỉ muốn hét lên. Ôi mẹ ơi!! Anh ta thật sự rất tuyệt !! Trời ơi...tại sao tôi lại hành xự như 1 đứa con gái tuổi teen vậy trời.

Tôi nhanh chóng rút tay mình lại và cố gắng kiềm chế cảm xúc. Tôi hoàn toàn có thể nhìn thấy anh ta đang nhếch môi cười khi nhìn tôi. Thật thì không giống như nhếch môi gì đó nhưng nó hàm chứa 1 cái cảm giác không tốt chút nào 1 nụ cười hiểm độc. Nó làm tôi lạnh cả sống lưng. Tôi mong rằng nụ cười đó không hàm chứa những gì như tôi nghĩ.

Cha mẹ tôi rất hào hừng về cuộc hôn nhân này và họ đã rút ngắn ngày lại. Không phải là tôi không đồng ý nhưng tôi vẫn chưa chuẩn bị cái gì cả. Tôi còn chưa biết được con người trước mặt mình là người như thế nào.

[Transfic/JoeJi] Cuộc Hôn Nhân Bất Đắc DĩNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ