CHƯƠNG 14 : Trở lại trường học (2)

1.1K 73 4
                                    

Jin đưa tôi đến sông Hàn để hóng gió . Sau đó chúng tôi trở về nhà , lúc này đã là 10 giờ đêm . Mở cửa phòng khách thì thấy JungKook đang ngồi trên ghế dài . Nhìn thấy tôi anh đi lên phòng
ngủ . Jin thấy điều gì đó bất thường giữa chúng tôi nói :
- Em cứ kệ nó đi không cần để ý . Anh biết nó rất quan tâm em nên mới như vậy . Tôi đáp :
- Anh có thể cho em mượn một bộ đồ được không . Hôm nay em sẽ ngủ dưới ngày dù sao thời gian trước đã làm phiền JungKook để anh ấy phải ngủ dưới đất rồi . Jin có chút băn khoăn trả lời tôi :
- Hay em lên phòng anh ngủ đi chứ để con gái ngủ ở đây sao được . Tôi nói :
- Anh làm như vậy em ngại lắm đó , cho em mượn đồ là được rồi
Jin không nói gì lên lầu rồi mang xuống một bộ đồ . Nhưng phải công nhận Jin và JungKook hợp nhau thật , đều mang cho tôi chiếc áo nỉ màu hồng và quần đen . Tôi nhận lấy và nói :
- Anh lên lầu nghỉ ngơi đi . Ngủ ngon . Anh cũng chúc tôi :
- Được rồi ngủ sớm đi
Nằm trên ghế thật yên tĩnh chẳng có tiếng động nào phát ra
. Thật sự mà nói thì tôi đã quen với cảm giác có hơi thở của một người khác . Đang suy nghĩ lung tung , có tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống . Tôi chẳng biết là ai nhưng vẫn nhắm mắt vờ như đã ngủ . Anh không bật đèn chỉ lại gần kéo chăn lên gần cổ tôi . Anh thì thào khiến tôi chẳng nghe thấy gì :
- Đừng nhìn anh bằng anh như hồi chiều . Nó làm anh rất buồn đấy . Câu cuối cùng anh nói to hơn một chút khiến tôi nghe khá rõ :
- Anh tin vào con người em . Nghe thấy giọng nói này tôi nhận ra ngay là JungKook . Câu nói đó một lần nữa khiến trái tim mỏng manh của tôi rung động .

Sáng hôm sau là chủ nhật tôi thức dậy và dọn dẹp nhà cửa như thường lệ . Chả biết hôm nay mặt trời mọc ở đằng tây hay sao mà Suga dậy từ rất sớm . Anh nói khiến tôi giật mình :
- Em suốt ngày lau nhà làm chi cho mệt . Hai ngày lau một lần cũng được nhà vốn sạch vì không ai đi lại mấy mà . Tôi không chút khách sáo nói :
- Được rồi , em nghe lời anh vậy
Tôi không lau nhà nữa chuyển sang nấu bữa sáng . Được một lúc quay ra thì thấy Suga đã ngủ trên ghế từ bao giờ . Tôi mỉm cười nhìn Suga tặc tặc lưỡi rồi lắc đầu . Có ánh mắt nào đó đang nhìn tôi chằm chằm đoán ngay là JungKook . Nhưng không nói gì cúi xuống coi như anh không đứng ở đó
Nấu ăn xong tôi gọi các anh xuống ăn cơm . Đang chuẩn bị ngồi xuống bàn thì chuông điện thoại kêu , tôi nghe máy biết là bố mẹ nên tôi nói bằng Tiếng Việt :
- Alo , con chào phụ thân , mẫu thân . Người có khỏe không ạ . Bên đầu dây kia đáp :
- Lâu lâu không nói chuyện với con mà con vẫn vậy sống tự lập không trưởng thành hơn chút nào sao . Bố mẹ vẫn khỏe . Mà mau mau học xong rồi về nước nha con . Ở nhà một mình bố mẹ buồn lắm . Tôi nói :
- Vâng chắc là còn mấy tháng nữa . Bố mẹ ở nhà không có ai để quản lý nên chán chứ gì . Bố với mẹ cứ yên tâm đi học xong con sẽ về ngay . Bố mẹ có vẻ buồn buồn nói với tôi :
- Cho bố mẹ xin lỗi . Sinh nhật 18 tuổi của con bố mẹ lại không thể ở bên con được . Hay để bố mẹ hát một bài tặng con nha . Mắt tôi hơi cay cay , gật đầu . Bố mẹ tôi bắt đầu hát :
- Happy birthday to you ! Happy birthday to you ! Happy birthday , happy birthday ! Happy birthday to you ! Chúc mừng sinh nhật con , Hanna . Bố mẹ có việc bận nên sẽ nói chuyện với con sau
Tôi tắt điện thoại , các anh thi nhau hỏi :
- Sắp đến sinh nhật của em à . Em có muốn quà gì không , để bọn anh tặng

[BTS] Hóa ra là anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ