Chương 25

2.4K 117 35
                                    

Đoàn người xuất phát vào đầu tháng Chạp, dọc theo đường đi dừng lại một chút, gặp nơi có cảnh sắc đẹp còn ghé lại du ngoạn một hai ngày, mua chút đồ chơi tinh xảo của địa phương, chậm rãi như vậy nên tới hai mươi tháng Chạp mới đuổi tới được hoàng thành.

Phúc quản gia cùng vài người chờ trước đại môn (cửa chính) phủ đệ đã lâu, thấy đoàn ngựa của Tần Yến từ xa xa đến đây vội vàng tiến lên đón, Kinh Dao trước xuống xe ngựa, nhấc màn xe đỡ Tần Yến xuống, Phúc quản gia cùng chúng hạ nhân vội vàng hành lễ, Tần Yến cười: "Mọi người vất vả, đều đứng lên đi."

Phúc quản gia phân phó mọi người đi hỗ trợ chất hàng, lại liên tục dặn dò người đưa xe ngựa của Tần Tư tiến vào, xoay người lại đối Tần Yến cười nói: "Thiếu gia một đường này đi mệt đi? Bên này để lão nô cùng bọn họ lo liệu, thiếu gia trước vào nhà nghỉ ngơi một chút, đây là...... Nga! Kinh thiếu gia hảo."

Phúc quản gia vài năm không gặp Kinh Dao đã nhận không ra, ông cũng biết chuyển Tần Yến nhận Kinh Dao làm nghĩa đệ, vội vàng hành lễ, Kinh Dao tiến lên một bước đem Phúc quản gia nâng dậy, cười nói: "Không dám, như trước kia là được rồi."

Phúc quản gia luôn miệng: "Sao thế được", tinh tế nhìn nhìn hai người cười nói: "Lê Châu quả nhiên là địa phương tốt, thân mình cùng xương cốt của thiếu gia cường tráng không ít đâu, mau vào viện mau vào viện......"

Tần Yến ngẩng đầu nhìn bảng hiệu của phủ đệ...... Trì viên, Tần Yến nghĩ nghĩ nói: "Hình như trước kia là viên tử (vườn) của Hứa Thượng Thư?"

Phúc quản gia gật đầu, một bên dẫn hai người đi vào trong một bên chậm rãi nói: "Hứa Thượng Thư trí sĩ (về hưu), mang theo một nhà trở về quê nhà ở Nam Kinh, ước chừng không quay trở lại, tình hình Hứa gia không lớn cũng không giàu, giữ viên tử trống không cũng không thích hợp, liền lưu lại lão quản sự ở đây tiện trông coi, phân phó hắn ta tìm nhân gia thích hợp liền đem bán, vừa vặn lão quản sự này cùng lão nô có chút giao tình cũ, nghe nói lão nô đang giúp thiếu gia tìm kiếm phủ trạch thì tìm đến, người còn ở trong phủ đây, đã nói tốt, mười tám vạn lượng bạc, thiếu gia hướng bên này đi......"

Chuyển qua nhị môn (cổng trong) Phúc quản gia dẫn Tần Yến vào phía trong, nói tiếp: "Lão nô cho hắn ta hai vạn lượng tiền đặt cọc, nói hắn ta hôm nay thiếu gia đến, đã đem khế đất đưa tới, chốc lát thỉnh vị quan gia đến, thiếu gia ký là được, nơi này là chính phòng, trước kia gọi Chiêu Khôi đường, thiếu gia có thể sửa tên lại."

Vào chính viện nghênh diện là một ảnh bích (tường xây làm bình phong ở cổng) bằng cẩm thạch trắng được chạm rỗng bách thú, tinh xảo lại khí phách, chuyển qua phía sau ảnh bích thật rộng rãi sáng sủa, trái phải năm sương phòng, nhà giữa tổng cộng có bảy gian, hai bên các phòng nhỏ, mặt sau ba tầng mái hiên bằng ngói xanh, khí thế phi phàm, Tần Yến cười: "Không cần lại sửa lại, tên này thực hợp với cảnh vật."

Trong phòng đã thu thập hảo, chỉ là thiếu chút đồ cổ trang trí, Phúc quản gia cười nói: "Trong phủ đều là hạ nhân, cũng không có tiện dọn dẹp ốc tử (phòng ở), sợ trưng bày thường vật làm thiếu gia thấy thô tục, liền vẫn không, trong khố phòng còn có chút này nọ, thiếu gia rãnh rỗi truyền mang lên vài thứ."

Báo ân - Mạn Mạn Hà Kỳ ĐaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ