Ngày hôm sau, Tần Yến đến Nghệ phủ một chuyến, đem ý tứ của y nói với Nghệ lão phu nhân, cuối cùng trấn an cười nói: "Như thế vừa không hưng sư động chúng, cũng không khiến ngoại tổ mẫu khó xử, có được không?"
*hưng sư động chúng: việc nhỏ cũng không cần phải kêu gọi hết mọi người làm gì.
Sắc mặt Nghệ lão phu nhân không tốt lắm, nhưng bất đắc dĩ phải đáp ứng, gật gật đầu nói: "Mà thôi, ta liền nói với Thái phi...... thời gian ở Lê Châu có cho ngươi vài thiếp thất thông phòng, tất cả đều nhiễm bệnh không rõ nguyên nhân, sau này...... đến miếu xin sâm có hỏi qua, đại sư nói ngươi ngày sinh tháng đẻ không tốt, mệnh lý sát...... nói như vậy, Thái phi có lẽ hiểu được."
Tần Yến gật đầu: "Vậy liền làm phiền ngoại tổ mẫu."
Nghệ lão phu nhân trong lòng vẫn có chút do dự, sau một lúc lâu nói: "Nếu như...... An quốc Thái phi truyền ra ngoài thì sao? Đến lúc đó mọi người đều biết, ngươi về sau...... ngươi có đổi ý cũng không còn cách nào!"
"Như thế càng tốt." Có người biết y đoạn tụ Tần Yến cũng không sợ, đừng nói là chuyện này, nếu không phải sợ Nghệ lão phu nhân khó xử, Kinh Dao ở bên ngoài làm sinh ý không thuận tiện, Tần Yến chỉ hận không thể nói ra sự thật, giảm bớt phiền toái về sau, Tần Yến thấy Nghệ lão phu nhân nhăn mài vội vàng nói: "Ta biết ý tứ của ngoại tổ mẫu, là muốn để cho ta còn đường lui, thế nhưng...... việc này thật sự không quan trọng, ta hiện tại trôi qua thật tốt, đã thấy đủ, không cầu điều khác."
Nghệ lão phu nhân cuối cùng cũng thôi khó chịu, hung hăng đánh nhẹ vài cái lên người Tần Yến, Tần Yến thản nhiên chịu đựng, cười nói: "Ngoại tổ mẫu coi chừng mệt ......"
"Tiểu nghiệp chướng!" Nghệ lão phu nhân thở dài một hơi, hớp một ngụm trà Tần Yến dâng đến, chậm rãi nói: "Mà thôi, nhiệm vụ của ta coi như xong, vốn vào kinh là muốn liệu lý hôn sự của hai người các ngươi, hiện tại Tư nhi trôi qua rất tốt, còn ngươi ta cũng chen vào không lọt, không bằng trở về Lê Châu."
"Ngoại tổ mẫu vừa đến chưa tới nửa năm, sao lại ép buộc mình?" Tần Yến ôn nhu khuyên nhủ: "Lại nói hôn sự hai biểu đệ còn có biểu muội cũng phải nghĩ tới, không bằng ở kinh thành thêm vài năm, xem như thế nào."
Nghệ lão phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu: "Cho hai biểu đệ ngươi lưu lại miễn cưỡng xem như có thể, chỉ sợ cô nương nhà người ta không muốn gả xa nhà đến Lê Châu, còn biểu muội ngươi, vẫn nên gả tại Lê Châu, ở dưới tầm mắt của cữu cữu ngươi cho tốt."
Tần Yến cười: "Cho dù gả ở xa thì như thế nào? Còn có ta ở bên cạnh nhìn đây, nhất định sẽ không khiến biểu muội chịu ủy khuất."
Nghệ lão thái thái cười lắc đầu: "Không ổn, phải là nhạc gia (nhà bố mẹ vợ) hiểu chuyện mới tốt cho bọn họ, nữ hài nhi sau khi gả đến nhà người ta thật nhiều điều lo lắng, không ở trong lòng bàn tay của mình thì không yên lòng, ngươi cho rằng ai cũng được mệnh tốt như Tư nhi nhà ngươi sao?"
Tần Yến cười: "Biểu muội về sau cũng không thể kém."
"Chỉ mong vậy." Nghệ lão thái thái nhớ tới một chuyện liền nở nụ cười: "Mấy ngày trước cữu mẫu ngươi đi Chẩm Hà các xem tơ lụa, vừa lúc gặp cô gia cùng Tư nha đầu chọn vải đây, tiểu phu thê thật hòa thuận, cô gia ngược lại là hào phóng, cũng trả tiền những món cữu mẫu ngươi mua, cửu mẫu người về kể với ta, ngược lại khiến lão đại ngượng ngùng, thế mà lại dùng tiền của vãn bối."
![](https://img.wattpad.com/cover/143873747-288-k656768.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Báo ân - Mạn Mạn Hà Kỳ Đa
Novela JuvenilTựa gốc: Báo ân (报恩) Tác giả: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa 漫漫何其多 Biên tập: Chuồn Chuồn (Pyn) Nguồn: Lâm Phong (https://kinzie3012.wordpress.com) Thể loại: cổ trang, hào môn, cung đấu, trạch đấu, báo thù, ấm áp, công sủng thụ, 1×1, HE Vai chính: Tần Yến, Kinh Da...