Chương 3: Ngụ tại Khai Phong phủ

834 25 2
                                    

Chương 3: Ngụ tại Khai Phong phủ

Lại nói tới nữ chính của chúng ta, lúc này đã mặc quần áo hoàn hảo, liền theo Lí mụ mụ tới thỉnh an bao đại nhân.

Ba người Triển Chiêu đang ngồi trong phòng, thấy cửa phòng có tiếng gõ. Là giọng của Vương Triều 

“Đại nhân, bên ngoài Lí mụ mụ dẫn theo tiểu cô nương kia tới.”

“Được, để nàng vào đi.” Âm thanh không lớn không nhỏ theo trong miệng Bao đại nhân truyền ra

“Cô nương, thỉnh.” Bên ngoài bốn người Vương Triều, Mã Hán, Trương Long, Triệu Hổ đã sớm nhìn nàng tới cháy mặt, nhưng nàng chớp cũng không chớp mắt một cái, thấy Mã Hán mở cửa cho mình, cũng ngoan ngoãn hướng bọn họ ngọt ngào phiên câu cảm ơn

“Bốn vị đại ca, cảm ơn các ngươi.” 

Bộ dáng thủy linh tựa tiểu tiên của nàng, thêm phấn nộn khuôn mặt tinh xảo cùng giọng nói ngọt ngào, khiến cho tứ đại tá úy mặt lãnh như tiền cũng thần hồn điên đảo. Bọn họ hảo, thực sự rất hảo, hồn còn đang theo vương mẫu thưởng đào đâu.

“Bao đại nhân, Công Tôn tiên sinh, Triển đại ca, ba người hảo.” 

Từ bên ngoài sân tiến vào một cái tiểu cô nương, lúc này đã được Lí mụ mụ thay y phục. Một thân lam y thanh khiết, ngực trổ một đóa phù dung, eo thon đơn giản một dải lụa vàng, vừa đơn giản lại càng tôn thêm dáng người mềm mại. Tóc mềm buộc sang hai bên, dây đỏ cột chặt, kéo theo hai chiếc chuông nhỏ xíu ẩn ẩn, “leng keng” tiếng động theo bước chân phát ra, tròng mắt tỏa ra ánh sáng lung linh, khiến cho ba người trong phòng nhất thời ngơ ngẩn. Đây còn là tinh linh đi lạc, hay là một người phàm?

“Uy, mấy vị, trái đất triệu hồn ngươi a?” Thắng Lam tròng mắt nhìn ba người trước mắt đóng đá, liền không câu nệ tiểu tiết, hướng tới bàn án phía trên mà bước tới. Hai tay chống cằm, nghiêng đầu nhìn bao đại nhân hỏi

“A… Vừa rồi thất lễ. Thất lễ ” Ba người nhất thời kích động, ho khan một chút, hướng nàng khách khí một hồi.

“Không sao, hoàn hảo nha. ” Thắng Lam thủy mâu khẽ híp thành một đường, ánh mắt sáng rực nhìn thần tượng, không chút trách cứ, miệng còn toe toét cười.

Lúc này, ba người mới nhận ra nàng đang tì lên văn án của Bao Chửng, liền có chút trố mắt nhìn kẻ không biết lễ độ này. Bất quá nhìn nàng nho nhỏ thân hình, cũng không nỡ trách phạt, liền điệu chút lời nói

“Tiểu cô nương, thỉnh tọa kia a” Công Tôn tiên sinh lời nói thập phần hữu lễ, chỉ tay tới ghế bên cạnh.

“Cảm ơn Công Tôn tiên sinh.” Hai mắt nhìn đến phúc hắc gậy trúc, ánh mắt đã muốn híp hết cỡ, cười cười hướng hắn nói. Mà Công Tôn gạy trúc kia cũng thực tình cười lại với nàng, càng cười lại càng khiến người ta thấy quỷ dị, bao chưng một phen mạc danh kì diệu, mà Triển Chiêu cũng thấy một trận run người thổi qua.

“A, cô nương tên họ là gì đâu” Bao Chửng một lời đem nói ra, theo phong cách thường ngày tra án mang ra, vẻ mặt phi thường nghiêm túc.

“Nha, Lam nhi kêu Âu Dương Thắng Lam, yếu kêu ta Thanh Ca, Lam nhi cũng được.”

“Thanh Ca cô nương, ngươi nhà ở đâu, gia phụ ra sao?” Bao lão đại một bên ân cần hỏi, vẻ mặt phục mẫu nhân từ lộ ra, đối với nàng sinh ra hảo cảm vô cùng, tưởng nghĩ thiết giống con cháu mình.

[Đồng nhân Khai Phong Phủ]Thiên nộ, Khai phong phủ thực phúc hắc sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ