Chương 10

104 2 0
                                    

  Về phòng ngủ tôi thuật lại tình hình chiến đấu hôm nay cho Tân Hân nghe, khi tôi kể đến Tô Minh Á đi ăn với cô hoa khôi thì cô nàng bị sặc nước, khi bình tĩnh trở lại thì bắt đầu mắng mỏ: "Tô Minh Á, tớ biết ngay là không phải dạng gì tốt mà, ăn cơm mà cũng kì thị vẻ bề ngoài! Đi với hoa khôi thì vào café, còn với Kỳ Nguyệt nhà này thì ra quán ăn vặt."

Tân Hân thấy tôi không nói tiếng nào, vỗ mạnh lưng tôi thiếuu chút nữa làm tôi nội thương, "Kỳ Nguyệt, đừng có buồn mà tức giận, xem như cái tên đó không tồn tại đi, cậu không phải còn Tô Tín sao, hả?"

Tôi có chút u sầu, nhắc tới Tô Tín, anh ta nói đợi anh đưa ra điều kiện mà cho đến khi ăn cơm xong cũng không thấy nói gì tới chuyện này, lúc về chỉ để lại một câu "Chờ tôi suy nghĩ xong rồi nói tiếp" rồi thanh thản bước đi.

Chẳng lẽ anh ta còn phải suy nghĩ kĩ càng, có nên lấy thân báo đáp?

Tôi càng nghĩ càng đi vào ngõ cụt.

Những tiết toán về sau tôi không dám trốn nữa, đi học chăm chỉ, Lâm Tĩnh hứng phấn chọt chọt cây bút vào tôi cảm khái: "Kỳ Nguyệt, cậu quả nhiên là bị té mà tỉnh ra không ít."

Chỉ có bản thân tôi là rõ ràng nhất, thứ mà các cô nàng nhìn thấy chỉ là vẻ bề ngoài nhưng không thấy bên trong, lòng tôi đã bị vết thương chồng chất mà chỉ có tôi biết đau đớn nhường nào.

Nhưng mà từ sau khi đi học chăm chỉ, xét thấy biểu hiện tốt nên Tô Tín cũng không tìm tôi chọc ghẹo. Tô Minh Á thì càng miễn bàn, cùng với hoa khôi thư giãn thoải mái, không xuất hiện trước mặt tôi nữa, trong lòng tôi rõ hơn lúc nào hết, hai người bọn họ đều là nam thanh nữ tú nên cũng không có gì ngạc nhiên. Trong khoảng thời gian an nhàn này tôi được bạn kế bên phòng giới thiệu tham gia Anime Club, nghe nói nơi này là thánh địa của hủ nữ, thiên đường của trạch nam.

Tôi mang theo tâm hồn đen tối trời phú đến tham gia, lăn lộn rất nhanh đã thuận buồm xuôi gió, trưởng club khen tôi: "Kỳ Nguyệt, em đúng là một gốc cây đam mỹ kỳ cựu!"

Giờ phút này toàn thân tôi đang mặc đồ phục vụ, loay hoay trong canteen lầu ba. Gần đây Anime Club có tổ chức một hoạt động "Nữ phục vụ quán café", chuyên dành cho những người tới uống café, giới thiệu về Anime Club, làm tăng thiện cảm với các bạn học. Vốn tôi nằm trong ban cố vấn nhưng có một em gái bị cảm cúm không thể phục vụ, bất đắc dĩ tôi bị trưởng club thay thế em gái kia.

Tôi nhận lấy bộ đồ màu trắng đen, nhì cái váy ngắn mà bực bội, thay đồ xong đi ra trưởng club nhìn tôi, cười như muốn rút gân.

Tôi đỏ mặt lúng túng hỏi: "Bộ nhìn giống diễn hài lắm sao?"

Trưởng club ngưng cười kêu tôi ngồi xuống, cột lại hai chùm tóc sừng dê cho tôi, dịu dàng nói: "Không có, rất đáng yêu, chỉ là lần đầu tiên thấy em như vậy, có chút không quen."

".............."

Thật ra thì cô nàng nói cũng đúng, tôi còn không quen huống chi ai, trưởng club chính là một mỹ nhân, cho dù mặc đồ phục vụ cũng đẹp như công chúa, tôi đứng bên cạnh nhìn giống như một tì nữ.........==

Bên trong có vài tên nam đang thu dọn, mặc trên người bộ đồ màu đen nhìn qua có chút khí chất. Nghe nói hôm nay bọn họ biểu diễn những màn hôn môi thuần khiết, tôi nhìn bọn hò một hồi, nét mặt già nua chịu không nỗi đỏ ững lên, đành phải đi ra chỗ khác tản nhiệt.

Khó trách nơi này bị gọi là thánh địa hủ nữ thiên đường trạch nam.

Canteen lầu ba là nơi tôi thường xuyên đến ăn, nơi này tập họp đầu đủ món ăn của các nước, lần này Anime Club bao thầu một sân trong đó có tên là sông tương các, ông chủ rất hào phóng, lần đầu tiên trưởng club tới thương lượng đàm phán, ông cười híp mắt liền đồng ý.

Tôi đi tới cửa sổ sát đất, ánh mặt trời ngày xuân tỉ mỉ chiếu lên mặt tôi, trong không khí có hương cây nhãn thoang thoảng, thật là yên bình tươi mát.

"Tiểu Nguyệt Nguyệt......."

Phía sau đột nhiên truyền tới một âm thanh quái lạ, hại tôi giật mình đổ mồ hôi lạnh. Tôi quay đầu nhìn nhìn, chỉ thấy cái người giả gái nổi danh – Ninh Tiểu Bạch, trong tay cầm bộ bài Tarot che nửa khuôn mặt nhỏ nhắn, cười châm biếm với tôi.

Quả nhiên hôm nay cậu ta không phụ sự mong đợi của mọi người, toàn thân mặc bộ đồ hồng rực, yểu điệu động lòng người, đặc biệt cậu ta rất có năng khiếu hóa trang, lông dài cao vút, đội mắt to tròn, đôi chân dài thon gọn, đi đôi giày cao 12cm........Hèn gì trưởng club có kể qua, Ninh Tiểu Bạch mặc đồ nam đi vào ký túc xá thì bị chú quản lí đuổi ra, phải nhờ bạn cùng phòng đem chứng minh xuống mới cho đi vào.

Ninh Tiểu Bạch nhìn tôi đầy quyến rũ nháy nháy mắt, "Vị tiểu thư mỹ lệ này, nể mặt tôi rút một tấm bái được không?"

"Mỹ nữ" trước mặt là tôi có chút mất bình tĩnh, theo bản năng lui về phía sau, thần hồn điên đảo với cái tên này. Tôi vội vàng giơ tay rút đại một tấm đưa cho cậu ta, cậu ta nhận lấy, nhìn nhìn, nở nụ cười quỷ dị,

"Tiểu thư, cô sẽ gặp được hoàng tử trong đời mình, cùng cô......"

"Cuộc sống vui vẻ hạnh phúc?" Tôi nhịn không nổi cắt đứt lời cậu ta: "Cậu có thể đổi lời thoại, bà đây nói hoài cũng mệt nha."

"Không không không." Cậu ta ra vẻ thần bí, "Ha ha ha ha ha, đừng nói như vậy."

Tôi nheo mắt, không kiên nhẫn vẫy vẫy tay, chị em tốt của tôi mau tới đây đi. Cậu ta thấy tái độ không quan tâm của tôi, giận dữ liếc mắt một cái, mà cái liếc mắt đó, ôi mẹ ôi thật là quyến rũ quá đi.

Chờ cậu ta bay đi, tôi mới nhìn đến Tân Hân, cô nàng đang bận nghiên cứu bộ đồ của tôi, không coi ai ra gì khom lưng nhòm ngó, hỏi: "Vừa nãy tớ gặp bà đồng kia là ai thế, sao tớ lại không biết trong trường cũng có mỹ nữ này?"

"Là giả gái."

"Hả.....Thật gato nha, đúng là cực phẩm nhân gian mà."

Một giây sau Tân Hân bỏ tôi, chạy đi tìm bóng dáng của Ninh Tiểu Bạch.

Tôi tính tiếp tục làm thiếu nữ u buồn nơi cửa sổ thì đã nghe trưởng club kêu gọi, đại khái là muốn phân công nhiệm vụ.

Giáo sư dùng quá sứcWhere stories live. Discover now