Nàng hít sâu, lắng nghe từng chút một, không giấu sự thất vọng não nề như suốt hai mươi năm qua một tiếng thở dài. Nàng hét lớn, gió mỗi lúc một mạnh như cuồng phong tổi tắt tất cả đèn :
- Ta căm hận sự vô tình đó, hỡi thánh thần, các Ngài đối với dân chúng Lupastheon bạo tàn, lạnh lẽo vậy sao !
Nàng quạt tay áo, bằng sự phẫn nộ khôn cùng, năm cửa sổ ở đỉnh tháp vỡ tung, những cánh kiếng rơi như cánh hoa lã tả xuống sàn. Nàng siết chặt tay, với tâm trạng ảo não rồi quay người đi, dặn lòng không bao giờ quay lại nữa :
“Ta chưa từng thấy kẻ dám nói với Ta những lời như vậy
Nhưng nếu Ta vì thế làm lơ thì muôn đời sẽ bị oán trách
Hỡi đứa con gái Tiên Biển kia,
Ngươi không định vì chút thiếu nhẫn nại mà để công sức hai mươi năm phí hoài chứ”
Và đôi mắt xanh của nàng tỏa màu trăng lúc sáng nhất, nàng quay lại với nụ cười trên môi nhìn nơi vốn la bức tượng nữ thần Tiên Biển nay đã là một mỹ nhân ngư thật sự với vẻ đẹp rực rỡ tựa thần tiên. Đó có thể không giúp nàng đánh bại hoàn toàn Reichenstein nhưng đó là thứ nàng mong mỏi rất lâu.
Lời thỉnh cầu của nàng đã được đáp lại.
*
Reiser, Lâu đài của Reichenstein ở núi đá Rowf,
Tướng quân Edin quan sát loài dị vật nhầy nhụa được sinh ra từ vũng sình trước mặt. Phủ trên vũng sình nơi dị vật kia đang cố gắng rồi lên là một tấm lưới cứng cáp lớn phủ qua, con vật đen đúa ướt nhẽm nọ có đôi mắt to cộ màu xám vô hồn liên tục vùng mình qua tấm lưới, những xúc tu bao bọc quanh chân nó như rễ cây dị hợm uốn éo theo từng chuyển động. Đuốt đèn ở gian phòng dần tắt rụi, lũ binh lính đang giữ lưới có chút hãi hùng song vẫn căng chặt tấm lưới giữ con quái vật kia không di chuyển. Edin cầm đuốt ma thuật trong tay mình từ tiến đất, tiếng gào rống của con vật vang dội cả thành trì. Xúc tu nó vươn dài lên qua những tấm lưới kéo theo màu đen thẫm, dần dần nuốt chửng ánh sáng. Thân hình nó mỗi lúc một phình to ra, Edin bất ngờ giơ ngọn đuốt đến trước mặt nó, miệng giao lời chú, ngọn lửa bùng lên dữ dội trong tay ông soi ra khuôn mặt sẹo đáng sợ. Dưới sự dữ dội của ngọn lửa, con vật bất giác lùi lại, cong những cái chân nhầy nhụa về phía mình song đôi mắt vẫn nhìn ông dữ tợn :
- Có thế chứ ! – chiếc miệng méo xệch nói rồi dùng roi da tẩm lửa vung về phía nó đến khi nó không còn chống cự - xích con vật đêm này lại, đóng giáp cho nó. Các ngươi đã biết cách thuần hóa nó rồi đúng chứ, bây giờ thi đỉ và làm tiếp đi !
- Vâng, thưa tướng quân ! – bọn lính nó tròng cái xích to bản và kéo nó đi.
Khi con vật bị kéo ra khỏi phòng, đuốt sáng dần dần yếu ớt cháy lại. Chỉ sự hiện diện của một con vật đã làm ánh sáng cháy trụi, nếu đem nó ra chiến đấu thì còn như thế nào nữa. Ông nghĩ khi nghe một tiếng thét lớn từ chuồng thú, một tên lính giẫy giụa ôm lấy cổ tay, nơi có một vết răng đem nhẽm to oạch, từ chỗ cắn trồi ra dễ ra lan nhanh khắp người.
BẠN ĐANG ĐỌC
The Monarchical Song [Huyền Ca Vương Quyền] - JK - TMC Book II (unedited)
RomanceMột cuộc chiến tranh giành vương quyền đã bắt đầu, trải dài từ Thánh Địa Hòa Bình Lupastheon, qua Vương Quốc Thần Lửa Corodo, qua cả vùng núi đá khắc nghiệt của Reiser và cái nôi của Địa Ngục Anatoly. The Monarchical Song (Huyền Ca Vương Quyền) thu...