Chap 17

176 18 31
                                    

Cả ngày hôm đó, Thiên Tỉ cảm thấy vô cùng mệt mỏi, sức lực như bị rút cạn, cả người nóng ran, nhưng hôm nay cậu phải nấu bữa tối cho Tuấn Khải, anh ấy về mà không có thức ăn, nhất định sẽ rất tức giận. Nghĩ là làm, cậu ngay lập tức khoác 1 chiếc áo len mỏng rồi chạy nhanh đến siêu thị

Thiên Tỉ phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ mới mua xong những đồ cần dùng, nhưng không may vừa bước ra khỏi cửa thì trời đổ mưa, cậu lại không mang dù, cậu định chờ tạnh mưa rồi mới về. Nhưng đã 30 phút trôi qua, mưa vẫn không có dấu hiệu ngừng mà càng to hơn

[ Cứ thế này thì sẽ không kịp mất ] Thiên Tỉ nghĩ, nhìn đồng hồ trên màn hình điện thoại đã hiển thị 7 giờ tối.
Cậu cởi áo khoác ngoài trùm tạm lên đầu rồi chạy thật nhanh về nhà. Tuy vậy, cậu vẫn không tránh khỏi việc bị ướt

Giơ bàn tay ướt sủng mở cửa nhà, nhìn thấy 2 đôi giày 1 nam 1 nữ, cậu đã biết Tuấn Khải và Hạ Mỹ Kì đã về.......

Thiên Tỉ vừa bước vào phòng khách thì 1 cảnh ân ân ái ái đập ngay vào mắt cậu. Tuấn Khải đang cùng Hạ Mỹ Kì ôm hôn nhau say đắm, ngực cậu bỗng nhói đau, cậu cố không cho tiếng nấc của mình thoát ra khỏi miệng nhưng vẫn nhưng vẫn phát ra tiếng thút thít nhỏ

Nghe thấy tiếng động, Vương Tuấn Khải quay lại, thấy Thiên Tỉ trân trân nhìn mình, đôi mắt đỏ hoe liên tục chảy ra chất lỏng trong suốt. Anh khó chịu vì có người phá hỏng cuộc vui của mình, Tuấn Khải bực tức, bước đến xô ngã cậu

- Này!!!! Đi đâu giờ này mới về hả!!!!! Nhà cửa chưa dọn dẹp mà đã đi rồi sao???!!! Đi đã rồi giờ này mới biết vác xác về nhà. CÒN KHÔNG MAU ĐI DỌN DẸP ĐI, CẬU LÀM ƯỚT HẾT NHÀ CỦA TÔI RỒI!!!!!!!!!!!!!!

Lúc bấy giờ Thiên Tỉ mới nhìn lại chính mình, nước mưa từ trên người chảy xuống sàn tạo thành một vũng nước lớn dưới chân, cậu khẽ rùng mình vì lạnh, dầm mưa từ nãy đến giờ mà vẫn chưa thay đồ, không khéo lại bệnh nặng thêm mất, anh nhất định sẽ không vui.....

- Vậy.....để em đi thay quần áo rồi nấu bữa tối cho anh và chị Mỹ Kì nhé...

- Không cần!!!! Tôi với cô ấy ăn rồi, mà tôi cũng chẳng muốn ăn mấy cái thứ cậu nấu, không chừng cậu lại giở trò gì đó làm hại đến Tiểu Kì của tôi. Thật dơ bẩn!!!! Hừ!!!

- Em.....

- Khải, đừng nói thế với em ấy, em ấy chỉ muốn tốt cho anh_ Hạ Mỹ kì giả vờ nói tốt cho Thiên Tỉ nhưng thực chất trong lòng cô đang cực kì sung sướng, vô cùng hả dạ

- Tiểu Kì, em đừng nói tốt cho cậu ta, em đừng quên những chuyện mà cậu ta đã gây ra cho  em, loại người này không có gì tốt đẹp cả!!!!! _ Anh trừng mắt nhìn người đang ngồi bệt trên sàn nhà

- CÒN KHÔNG MAU ĐI DỌN DẸP!!!!! TÍNH NGỒI ĐÂY ĂN VẠ SAO!!!!!!!!! _ Tuấn Khải quát vào mặt cậu

- Em....biết rồi...... Em đi dọn ngay..._ Thiên Tỉ cố tỏ ra thật bình tĩnh, nhưng thực chất trái tim cậu đã sớm vụn vỡ. Thì ra trong mắt anh, Hạ Mỹ Kì là người thiện lương, trong sáng. Còn cậu, luôn dơ bẩn, độc ác, cậu là cái gai trong mắt của anh, cản trở hạnh phúc của anh, là người thứ 3 chen vào cuộc tình giữa anh và cô ta. Nói cậu ngu ngốc cũng đúng, đã biết rõ người đó không yêu mình, nhưng vẫn cố chấp bám theo, mặc cho người đó có hành hạ, chửi rủa... Cậu chưa bao giờ hận anh, thay vì hận, cậu lại chọn yêu anh. Cậu chưa bao giờ đòi hỏi anh bất kì thứ gì, tài sản, tiền bạc, những thứ đó cậu không cần, thứ cậu cần là tình yêu của anh...... Chỉ có 1 điều nhỏ nhoi như thế thôi, tại sao anh lại không cho cậu??? Một chút thôi cũng được mà.....một chút thôi.....
.
.
.
---•---•---•---•---•---•---•---•---

[ Khải Thiên ] Vì Yêu Anh, Em Nguyện Đánh Đổi Tất CảNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ