Chương 5.2 Hạ

1.4K 35 3
                                    



Hỏa tốc triệu hơn mười ngự y, đều nói mạch máu lưỡi đã bị cắn đứt, chảy máu quá nhiều, tuy chưa chết người nhưng vẫn còn rất nguy kịch.

Nguyên Vị hổn hển, tàn nhẫn mà lớn tiếng với đám ngự y nếu y chết, bọn họ cùng gia quyến đừng mong sống sót.

Những lời này không phải chỉ là nói suông. Nguyên Vị thật sự điều binh, đem già trẻ lớn bé một nhà ngự y giam lại.

Chỉ cần Bách Khiếu Thanh vừa chết, tất cả những người này cũng sẽ rơi đầu xuống đất.

Các ngự y không còn cách nào, chỉ có thể dốc toàn bộ bản lĩnh, nỗ lực tìm mọi dược liệu trân quý, điều phối dược vật, cứu mạng Bách Khiếu Thanh trở về.

Năm ngày năm đêm, Nguyên Vị vẫn canh giữ bên cạnh Bách Khiếu Thanh, một tấc cũng không rời, ngay cả chiết tử cũng đều ở bên cạnh y phê duyệt, lâm triều tuyệt nhiên không đi.

Thấy tình hình Bách Khiếu Thanh đã ổn định phần nào, lâm triều cũng không thể bỏ thêm được nữa, Nguyên Vị vẻ mặt đầy mệt mỏi, liền bắt đầu xuất hiện tại triều đường.

Chuyện Bách Khiếu Thanh gặp nạn lớn như vậy, lại thêm Nguyên Vị vốn luôn luôn cần chính, cư nhiên năm ngày không vào triều. Cứ việc phong tỏa tin tức, nhưng trọng thần trong triều, tỷ như Lăng Trục Lưu đều hiểu rõ.

Nguyên Vị ngồi trên long ỷ thượng, một bên nghe các đại thần bẩm báo chính sự trọng đại trong năm ngày vừa qua, một bên chờ người khơi mào chuyện Bách Khiếu Thanh.

Kết quả cuối cùng, rốt cuộc không ai dám trực tiếp tham tấu.

Tuy nhiên, lại được chính Lăng Trục Lưu mờ mịt nhắc tới -

Lúc này đây, tinh thần dân chúng hoàng thành đầy xúc động phẫn nộ, thi thoảng còn tụ lại, yêu cầu hình bộ mau chóng cân nhắc mức phạt xử tử cho quốc tặc Bách Khiếu Thanh.

Ngẫm lại, loại chuyện này nháo đến tận triều đình, quân thần phải nên xử trí để tránh dị nghị.

Xem ra Lăng Trục Lưu cứ việc biết, với ngoại giới cứ việc phong tỏa tin tức nhưng rốt cuộc vẫn rất bận tâm đến thể diện của triều đình.

Nếu như vậy, Nguyên Vị cũng không thể không cho hắn một viên thuốc an thần.

Cho nên, Nguyên Vị đâu vào đấy xử lý xong mọi tham bẩm của các vị đại thần, bỏ lại một câu "Quốc tặc tội không thể xá, trẫm sẽ cho bàn dân thiên hạ một cái công đạo."

Nói xong, liền bãi triều rời đi.

**********

Sau khi hạ triều, Nguyên Vị nhanh chóng hạ lệnh vài người, nâng Minh Hoàng nhuyễn kiệu, thẳng đến Ngâm Phương cung - Tiễn Phong viện.

Nơi đó là nơi có Bách Khiếu Thanh.

Mười một năm trước, Bách Khiếu Thanh, Nguyên Vị cùng với mẫu hậu của Nguyên Vị, đều ở nơi đó.

Sau khi phục quốc quay về kinh, toàn bộ Ngâm Phương cung liền thành một khoảng không, không an bài bất kỳ phi tần nào vào ở, Nguyên Vị tựa hồ cố tình trong lúc vô tình, giữ lại một hồi ức, một phần kỷ niệm ngày nào.

[ĐM] Phản TướngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ