Chapter 9 - Sân sau trường
---
Thấp thoáng đã qua hai tuần, mấy hôm trước tụi nó lọt vòng loại, tối mai là thi cả bán kết và chung kết nên cả ngày mai tụi nó được nghỉ. Nhà của nó lúc nào cũng là địa điểm ăn chơi tá túc của bọn nó, cả đám lại rủ nhau qua nhà nó. Nghỉ cả ngày nên tính là sẽ đi làm đẹp mua sắm để tối đi thi, mà thi xong sẽ tá túc nhà nó luôn, mốt là chủ nhật mà.
Hôm nay từ rất sớm hắn đã qua nhà dựng đầu nó dậy, về việc cánh cửa khóa chặt của nó làm sao hắn mở ra được thì không ai biết.
Tối nay thi mà sớm vậy nó đã bị bắt dậy, có khi nào tối làm panda mà thi không?!
Nó bực dọc ngồi dậy, con mắt sưng húp ảm đạm nhìn hắn đang cười lăn lộn ở cạnh giường. Trời ơi tức chết nó, hắn còn cười được, với tay lấy chiếc gối nó chọi lên người hắn, quát:
– Cười cái gì? Ai cho cười!!
– Haha...Ai biểu mặt cậu mắc cười.
Hắn chụp lại cái gối, tay ôm bụng tay chỉ chỉ mặt nó làm nó vừa quê vừa tức.
– Im liền! Cấm cười.
Nó lườm hắn, chọi thêm cái gối nữa nhưng vẫn bị hắn chụp được.
– Ngủ nhiều nên mắt sưng hết lên, còn chửi tớ phá giấc ngủ của cậu. – Hắn chẹp miệng. – Cậu thích vác cái bản mặt sưng húp này đi thi hay thích làm panda hơn?
– Im điiiii.. Cái gì cũng không thíchh!!
Nó tức giận la lớn, gối thì ném hết rồi, cãi thì không lại, nó bực mình chui đầu vào ủ trong chăn.
– Nè!! Được rồi dậy đi, không chọc cậu nữa. – Hắn lại gần lay lay.
– Không dậy. – Nó giữ lấy chăn, hắn kéo sao cũng không được.
– Ngoan...dậy đi ăn sáng, tụi nó sắp tới rồi, lát tớ giúp cậu đắp dưa leo. – Hắn dụ dỗ.
– Mơ! Không cần.
Nó vẫn cứng đầu nhưng thật ra nghe hắn nói lòng nó đã dịu đi nhiều rồi.
– Một là tự dậy hai là tớ giúp cậu.– Giọng hắn lạnh đi
Nó nằm trong chăn nghe hắn nói vậy chợt run một cái, nó vốn không sợ hắn nhưng cái từ “giúp cậu” của hắn hôm nay sao đáng sợ quá vậy. Cái giọng lành lạnh của hắn làm nó không quen, có chút sợ mà cũng cảm thấy mất mát.
Nó để tay xuống, hất chăn khỏi đầu, chằm chằm nhìn hắn không nói gì. Hắn ngồi bên giuờng, đầu hơi cúi đối diện nó đang nằm, bốn mắt nhìn nhau.
– Tỉnh chưa? Dậy! – Hắn đột nhiên mỉm cười.
Nó cảm thấy như cơ mặt mình đột nhiên cứng lại, thằng này hôm nay ăn trúng gì đẹp trai vậy? Ran nhìn một chút..
Làn da trắng, da mặt lại mịn màng, mái tóc ngắn hơi rối, lông mày kiên định. Đôi mắt đen sắc bén, bình thường lạnh như đáy vực sâu nhưng lúc này lại dịu dàng ấm áp. Sóng mũi cao, có chút Tây, môi mỏng mê người vì đang cười lộ ra hàm răng trắng đều.
![](https://img.wattpad.com/cover/150638816-288-k457938.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(Chuyển Ver) [ShinRan fanfic] {Hoàn} Bạn thân 17 năm, giờ yêu được chưa?
RomanceTác phẩm : Bạn thân 17 năm, giờ yêu được chưa? Tác giả đoạt giải "Ấn Phẩm Được Sưu Tập Nhiều Nhất" Wattys2016 Tác giả : Băng Kì Lâm Tác giả chuyển ver: -Vanessa_TaeKook- , old name KitaKudou4869 Thể loại : Thanh mai trúc mã, sủng, ít ngược Tình trạ...