Tiễn La Phi về, Trịnh Thiên Dã mới cùng A Tuấn quay vào trong quán.
A Tuấn theo chỉ thị của Trịnh Thiên Dã, đã làm việc thất đức này, mặc dù cảm thấy vì hạnh phúc của đại ca có đâm hai nhác dao vào người ta cũng không sao, nhưng là người trẻ tuổi nên không khỏi tò mò, vào trong quán, liền kéo Trịnh Thiên Dã lại hỏi: "Anh Thiên, anh cùng chị dâu rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Nếu thích người ta, dù chia tay vẫn có thể đường đường chính chính theo đuổi lại một lần nữa, sao phải lén lút sau lưng hãm hại người vô tội vậy?"
"Vô tội ư?" Trịnh Thiên Dã bất mãn phản bác, "Tên kia tranh giành người phụ nữ của anh đây, vậy mà cho là vô tội ư?"
"Anh ta không hề biết. Hơn nữa anh như vầy, em thấy chị dâu cũng không biết anh muốn cùng chỉ nối lại quan hệ."
Trịnh Thiên Dã bí hiểm lắc đầu, vỗ vai A Tuấn: "Nhóc, có một số việc có nói cậu cũng không hiểu. Cậu có biết anh và chị dâu cậu trước đó vì sao chia tay không?"
"Không phải anh nói ba mẹ chị dâu không đồng ý việc anh chị ở bên nhau sao?"
"Đúng vậy." Trịnh Thiên Dã gật đầu, "Cậu hãy nghĩ thử coi, nếu cậu thật sự thích một cô gái, nhưng ba mẹ cậu không chấp nhận việc các cậu bên nhau, không lẽ cậu sẽ chia tay với cô gái đó sao?"
A Tuấn suy nghĩ một lát, lắc đầu: "Nếu em thật sự thích cô gái đó, em chắc chắn sẽ kiên trì ở bên cô ấy. Trừ phi bản thân em không xác định được tình cảm của mình."
"Cái này đúng rồi." Trịnh Thiên Dã bộ dạng như người bề trên nói, "Ban đầu anh cũng nghĩ sẽ chia tay với chị dâu cậu, hoàn toàn bị bức bách bởi áp lực của cha mẹ cô ấy. Nhưng sau này cẩn thận nghĩ lại, nguyên nhân chính là do không xác định được tình cảm của bản thân, nên khi cha mẹ cô ấy tạo chút áp lực thì đã dao động."
Dứt lời, nghiến răng nói: "Chưa được bao lâu đã vội vã quen người khác. Chờ sau khi kết hôn, xem anh xử em thế nào."
A Tuấn rùng mình, lẩm bẩm nói: "Nếu như vậy, anh làm gì mà bây giờ vẫn chưa cùng chị dâu nối lại quan hệ. Mà anh vừa có tiền lại đẹp trai vậy, sợ gì không tìm thấy phụ nữ hết lòng yêu anh?"
"Cậu thì biết cái gì! Anh đây là thích chị dâu cậu." Trịnh Thiên Dã vỗ vỗ đầu A Tuấn, "Tuy cô ấy không kiên định nhưng anh đây cũng không thể không kiên định, nếu không thì cả hai thật sự không thể ở bên nhau được."
A Tuấn gãi đầu cười: "Anh Thiên, anh đúng là người đàn ông si tình!"
"Đương nhiên!" Trịnh Thiên Dã đắc ý được nhận danh hiệu này.
"Có điều anh rốt cuộc đang tính toán gì vậy? Sao vẫn chưa bắt đầu tấn công, một Hướng Đông đi rồi còn có thể có người thứ hai! Trước mắt, anh có thể qua được cửa ải cha mẹ của chị dâu không?"
Trịnh Thiên Dã hai tay nắm lại, vẻ mặt kiên định: "Đương nhiên anh đây đã tính toán đâu vào đó, lần này anh sẽ khiến chị dâu cậu phải chủ động đến với anh, làm cho cô ấy cam tâm tình nguyện yêu anh. Chỉ cần cô ấy giữ vững lập trường, thì phía cha mẹ vợ không thành vấn đề."
"Khó trách anh trước mặt chị dâu xử sự tốt như vậy." A Tuấn vẻ mặt sùng bái, "Anh Thiên, cách làm của anh thật cao minh."
La Phi đương nhiên không biết Trịnh Thiên Dã đang bàn tính cái gì, thấy anh đối tốt với cô, lại không hề mưu toan, bộ dạng thật sự hối lỗi sửa sai, cố gắng sửa chữa, cô cảm thấy rất vui.
La Phi đương nhiên không biết Trịnh Thiên Dã đang bàn tính cái gì, thấy anh đối tốt với cô, lại không hề mưu toan, bộ dạng thật sự hối lỗi sửa sai, cố gắng sửa chữa, cô cảm thấy rất vui.
Nhất là khi gặp Hướng Đông làm chuyện đó, làm cô nhớ lại Trịnh Thiên Dã ngày trước, tuy đều khốn kiếp, nhưng khi ở bên cạnh cô, quả thực chưa làm gì có lỗi với cô, đối với những người phụ nữ bên ngoài ngay cả liếc mắt cũng không thèm. Cán cân trong lòng cô, hiển nhiên lại nghiêng về Trịnh Thiên Dã một chút.
Hướng Đông mới đầu vẫn chưa từ bỏ ý định, mỗi ngày gặp mặt, đều giải thích với cô. Nhưng thái độ La Phi kiên quyết, không được bao lâu, đổi ngành, cô cùng anh ta làm việc khác tầng, anh ta cũng không mặt dày mà thường xuyên đến tìm cô nữa. huống hồ, Hướng Đông cũng là đàn ông không thể tránh khỏi cảm giác nhục nhã, mặc dù đối với chuyện say rượu hôm đó, không hề nhớ gì, nhưng dù sao cũng rất hổ thẹn, mấy ngày đầu vẫn chưa từ bỏ ý định, nhưng dần dần cũng hết hi vọng. Bởi vì Hướng Đông thấy La Phi, chuyển qua ngành mới, còn có đồng nghiệp nam khác thích. Là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, không sợ không có đàn ông theo đuổi, cho nên đối với đàn ông gây ra lỗi lầm, mới kiêu ngạo mà đoạn tuyệt quan hệ như vậy.
Đương nhiên La Phi cũng không tính sẽ bắt đầu một mối quan hệ mới, cô đã hiểu rằng, cũng do qua loa đại khái mà bắt đầu một mối tình mới, ngốc nghếch tới nỗi không tìm hiểu rõ được bản chất của đối phương.
Đường xa mới biết sức ngựa, người quen biết lâu mới biết rõ tính nết. Mới đầu đều cảm thấy những người này không tệ, chẳng hạn như Ngô Thần hay Hướng Đông, nhưng thật chất đều là những kẻ hèn hạ. Nghĩ đến những kẻ vô lại đó, một thời gian lâu mới biết được bản chất, nhưng cũng không phải ai cũng là kẻ vô lại, chẳng hạn như Trịnh Thiên Dã.
Cô cùng Trịnh Thiên Dã đã liên lạc lại, có thể nói là có sự thay đổi vượt bậc, không phải người yêu, mà giống như bạn bè quen biết lâu năm vậy. Cách một ngày, cô lại lặng lẽ mang quần áo bẩn của Trịnh Thiên Dã về nhà giặt.
Cha mẹ La Phi có thói quen ngủ sớm, mỗi ngày La Phi chờ cha mẹ an giấc mới đem quần áo bỏ vào máy giặt, giặt xong lại mang ra ban công phòng mình phơi, thần không biết quỷ không hay.
Chẳng qua, đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma.
Sáu giờ sáng, La Phi vẫn còn ngủ trên giường, ba cô gõ cửa đi vào mượn máy tính xách tay của cô chuẩn bị đi ra, bỗng ngẩng đầu lên thấy trên ngưỡng cửa sổ có treo áo sơ mi nam.
Ba La Phi a một tiếng: " Phi phi, sao ngoài ban công phòng con lại có sơ mi nam?"
La Phi vốn đang ngủ trên giường, giật mình ngồi dậy, quay đầu nhìn, quả nhiên là cái áo sơ mi hôm qua mang về đang bay bay trong gió, vừa đập vào tầm mắt của người trong phòng. Vòng vo một hồi, trong đầu chợt lóe lên, nói: "A! Cái đó... Tháng này không phải con đã nhận được tiền thưởng rất nhiều sao? Cho nên con đã mua cái áo này làm quà tặng ba, nhưng vì có vết bẩn nên con muốn giặt sạch rồi mới đưa cho ba."
Suy nghĩ của ba La Phi tương đối đơn giản, nên không suy nghĩ nhiều, chỉ xem xét rồi nói: "Con lãng phí vậy làm gì, tiền lương con bây giờ lại không nhiều, ba cũng không phải không có quần áo để mặc. Con xem cái áo sơ mi đó hình như là vải tơ tằm, chắc tốn nhiều tiền lắm!"
Ông La nói không sai, cái áo sơ mi kia thật sự là bằng tơ tằm, nên La Phi mới giặt bằng tay, sau lại phơi ở ban công nên không kịp lấy cất vào. Cô ha hả cười: "Cũng không tốt đến vậy đâu ba."
Ông La lại nói: "Nhưng dù sao cũng là tấm lòng của con, nếu đã mua rồi giặt sạch rồi thì mang xuống dưới đưa cho ba, để ba mang thử xem có vừa không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Vọng Tưởng Cuồng
RomanceTác giả: Úy Không Thể loại: Hiện đại, Cường thủ hào đoạt, nam bị bệnh hoang tưởng, 18+,HE Số chương: 75 chương Nguồn: truyenfull.vn Nội dung: Trịnh Thiên Dã cứ đinh ninh rằng La Phi vẫn một mực thầm thương trộm mến mình. Anh sống trong ảo tưởng cô...